Tuyệt Thế Cường Long

chương 1014

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1014 Hoặc là đánh chết người ta, hoặc là bị người ta đánh chết, đây là lối đánh của Hình Ý! Đối mặt với đòn đánh bất thình lình này, tuy rằng Ngọc Tiểu Long có kinh ngạc trong giây lát, nhưng chẳng bao lâu sau cô đã lấy lại tinh thần, bàn tay khẽ đưa xuống dưới, sau đó xòe ngón tay ra. Sau đó, cô bước nửa bước, chuẩn bị đi lên từ đằng sau, như đi thể sờ đuôi một con chim công, vô cùng nhẹ nhàng, thuận thế lao về phía Tề Đẳng Nhàn. “Khổng tước ôm đuôi à?” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh, thật ra hắn cũng không quan tâm lắm, chân trước đạp về phía cánh tay đang chuyển động của Ngọc Tiểu Long, sau đó lại giáng thêm một quyền về phía cô! Cú đấm này vừa mạnh vừa nhanh, ra chiêu sau nhưng lại tới trước. Ngọc Tiểu Long chẳng còn cách nào, đối mặt với tên điên này, cô chỉ thành tạm lánh mũi nhọn, hạ tay xuống chộp lấy nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn. Tư thế của Tề Đẳng Nhàn cũng bắt đầu lung lay, thể lực của hắn thật sự đã tiêu hao quá độ, cũng không phải giả vờ! “Xem chiêu đây!” Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, sau khi nắm được nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn tay cô hướng thẳng vào trong, gạt tay của Tề Đẳng Nhàn ra bằng một lực mạnh khủng khiếp. Sau khi làm xong hết thảy, cánh tay cô giống như một cánh cửa lớn sập mạnh, nhốt Tề Đẳng Nhàn ở bên ngoài. Đây là chiêu “Thượng Bộ Bàn Lan Chủy”, gạt phăng tay của đối phương, ngăn ở “ngoài cửa”, sau đó đấm thẳng một cú, vô cùng đơn giản và thô bạo. Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn có chút khó coi, Ngọc Tiểu Long quả nhiên không hổ là thiếu nữ thiên tài, tiến bộ rất nhanh, lúc này hắn thấy khả năng vũ lực của cô càng lúc càng có nhiều bước tiến vượt bậc. Hơn nữa với bộ môn Thái Cực Quyền này của cô, vốn không phải luyện bằng hai tay không, mà bằng đao kiếm, búa rìu. Thái Cực Quyền là quyền pháp chuộng dùng trên sa trường, chiêu “Thượng Bộ Bàn Lan Chủy” là điển hình nhất, ở giữa chiến trường, lấy khiên ra để đỡ, ngăn lại cánh tay của đối phương, sau đó bắt đầu bổ đao, chém giết đủ trò. Quyền pháp của Ngọc Tiểu Long được người xưa truyền lại, khi ra tay tuyệt đối không phải đòn Thái Cực bình thường của người học võ bây giờ, mà là dùng binh pháp để chiến đấu, vừa đáng nể vừa mạnh mẽ! Ngọc Tiểu Long đấm về phía này, Tề Đẳng Nhàn lách ngực để đỡ, nắm tay cọ qua áo của hắn, trên áo lập tức xuất hiện một vết rách khổng lồ! Mắt thấy đòn của mình không trúng, Ngọc Tiểu Long giơ nắm tay lên, đấm thẳng về phía thân trên của Tề Đẳng Nhàn! Đòn này chẳng khác nào một binh sĩ dùng khiên nhọn để đâm kẻ thù. Bàn tay còn lại của cô thủ sẵn đằng sau, đợi khi kẻ địch bị “khiên nhọn” đánh cho thất thủ thì lao lên tung đòn hạ gục. “Đúng là có cao nhân chỉ điểm.” Tề Đẳng Nhàn thấy Ngọc Tiểu Long dùng quyền pháp hung mãnh, không kìm được mà híp mắt. Có điều hắn cũng không phải người hay nhường nhịn, cắn răng một cái, sau đó dậm chân thật mạnh! Mặt đất nơi chân hắn dẫm xuống rung lên, “uỳnh một tiếng”, gạch lát dưới chân vỡ ra, một luồng gió thổi theo chiều xoắn ốc, chảy vào nắm tay dũng mãnh, cũng túm chặt thành quyền mà đấm lên cao! “Rầm!” Hai nắm đấm đụng độ với nhau, tạo nên một âm thanh đinh tai nhức óc! Ngọc Tiểu Long trắng nhợt cả mặt, bước chân chợt lùi lại vài phân, bàn chân xoay ngang ra, lấy lại thăng bằng trong nháy mắt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio