Chương 1021 Cho tới bây giờ, Hướng Đông Tinh mới nhớ ra chuyện gì, quan tâm hỏi: “Vết thương thế nào rồi, có cần tôi đưa anh đến bệnh viện không?” Tề Đẳng Nhàn cười khổ: “Tới bây giờ cô mới nhìn ra chuyện này sao?” Nói xong lời này lúc, hắn vươn tay nói: “Mau đỡ tôi với.” Hướng Đông Tinh kê bả vai qua. Tề Đẳng Nhàn mềm như bông, hắn dựa vào Hướng Đông Tinh bả vai, chậm rãi thở phào một hơi, nói rằng: “Vốn tưởng rằng hôm nay tôi vào Ngọc Tiểu Long thế nào cũng phải một sống một chết, không ngờ mọi chuyện lại kịch tính tới mức ấy.” “Một viên đạn bắn xuyên qua người hai chúng tôi!” “Cô nói xem đây là ý se duyên của tạo hóa hay không?” Hướng Đông Tinh đen mặt đáp: “Không có, chỉ là trùng hợp thôi, đừng nghĩ nhiều.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười tự giễu, hắn nói: “Không phải cũng tốt, tôi đánh giá cô ta rất cao, hy vọng không phải đánh lại trận này nữa.” Hướng Đông Tinh trào phúng: “Anh có thân phận gì, có tư cách xem trọng một vị trung tướng hay sao? Thật đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ!” Tề Đẳng Nhàn bị những lời này của Hướng Đông Tinh làm cho mặt đỏ tai hồng, nghĩ nửa ngày mới nói: “Được thôi, cô nói vậy thì tôi thua rồi.” Tề Đẳng Nhàn không tới bệnh viện, mà bảo Hướng Đông Tinh đưa thẳng về nhà. Sau đó, hắn tìm A Phúc hỏi mượn hòm thuốc, sau đó tự xử lý vết thương cho mình. Viên đạn xuyên qua phần lưng, không khiến cho hắn bị hao tổn khí huyết, cho nên vết thương cũng không nặng lắm. Chẳng qua trong khoảng thời gian này, có khi hắn sẽ phải dưỡng thương ít nhiều. Nhưng cũng may mọi chuyện đều đã yên ổn, Từ Ngạo Tuyết đã thua chắc rồi, không cần phải cảnh giác mọi lúc mọi nơi làm gì nữa, tuy rằng trạng thái như vậy rất tốt, nhưng hắn đã mệt mỏi quá rồi! Sau khi xử lý vết thương xong, Hướng Đông Tinh mới tới đây kêu hắn đi ăn cơm. Người hầu đã chuẩn bị một bàn tiệc phong phú, hơn nữa, Hướng Đông Tinh còn lôi chai rượu lâu năm mà cha mình tự chưng cất ra. Hai người đã hẹn trước, cho dù thắng hay thua, bữa rượu này vẫn phải uống. “Anh có uống được không thế?” Hướng Đông Tinh khá lo lắng, sốt ruột hỏi. “Rõ ràng là cô đang không muốn để tôi uống đây mà! Vậy mà lại hỏi tôi câu như thế này, thật là thật quá đáng! Rót đầy cho tôi!” Tề Đẳng Nhàn hưng phấn đám. Như thế phát súng kia chỉ như muỗi đốt đối với hắn. Hướng Đông Tinh cảm thấy Tề Đẳng Nhàn uống rượu xong cũng không lăn ra chết được, nên cũng dung túng hắn. Hai người uống hết ly này tới ly khác, như thể đang thi xem ai uống nhanh hơn. “Cô uống chậm lại một chút, tôi là khách, hẳn là cô nên khách khí một chút chứ!” Tề Đẳng Nhàn tức giận. “Anh là khách, anh mới nên khách khí, tôi là chủ nhân, cần phải có nhân nghĩa!” Hướng Đông Tinh cũng không nhường bước, muốn một hơi hết ly, đầu lưỡi bắt đầu xoắn lại. A Phúc đứng từ đằng xa nhìn hai người đọ rượu, trên khuôn mặt già nua ẩn hiện ý cười, đã lâu rồi ông không trông thấy Hướng Đông Tinh vui vẻ như vậy.