Chương 1067 Ông ta cảm thấy Tề Đẳng Nhàn gọi mình tới đây chẳng khác nào dùng dao mổ trâu để giết gà. Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ cười bảo: “Người ta là khách quý ngoại cuốc, tôi không động thủ được, nếu không đã vặt đầu tên đó rồi.” Vinogradov nói: “Tôi không nghi ngờ cậu không có năng lực này, dù sao cha của cậu cũng đã khiến tôi mở mang tầm mắt.” Vinogradov đương nhiên đã từng gặp Tề Bất Ngữ, còn bị ông làm cho thán phục. “Tôi rất tò mò, rốt cuộc Tề Đẳng Nhàn đã đả động ngài bằng cách nào, sao ngài lại quay lưng với Từ gia?” “Nếu Từ gia bắt tay chống lại Cổ Tân Tư Cơ, tôi nghĩ chuyện này đồi với ngài Vinogradov mà nói chắc chắn là một món hời lớn!” “Hơn nữa, Cổ Tân Tư Cơ chi ra năm mươi tỷ USD, có lẽ ông ta sẽ gặp khó về mặt tài chính, đây rõ ràng là cơ hội ngàn năm có một mà.” Từ Ngạo Tuyết đột nhiên mở miệng, cô ta nói bằng ngoại ngữ tiêu chuẩn, có vẻ trình độ hơi kém hơn Trần Ngư đôi chút, nhưng cũng không nghe ra lỗi phát âm nào. Vinogradov nhàn nhạt nói: “Cô gái nhỏ à, cô chính là Từ Ngạo Tuyết của Từ gia kia sao?” “Tôi từng nghe về câu chuyện của cô, rất ghê gớm, nhưng dù sao cũng vẫn còn non nớt.” “Thứ Từ gia có thể cho tôi, Nhị đương gia cũng có thể!” “Nhưng thứ Nhị đương gia có thể cho tôi, Từ gia chưa chắc đã đưa ra được.” Từ Ngạo Tuyết hỏi: “Ngài có thể đưa ra ví dụ không?” Vinogradov nói: “Ví dụ như cái mạng già này của tôi, nếu không nhờ ông Tề Bất Ngữ ra tay cứu giúp, e rằng tôi đã bị đám tạp chủng KGB kia làm thịt cả trăm lần rồi!” Tề Đẳng Nhàn cảm thấy cha mình cũng thật là đáng nể, mất tích mấy năm nay, thì ra là chạy đến nơi khổ hàn như Tuyết Quốc, thậm chí còn kết duyên với ông trùm lớn Vinogradov này. Từ Ngạo Tuyết nhíu mày, không nói thêm gì nữa. “Uống với nhau vài ly nhé?” Vinogradov mỉm cười kéo tay Tề Đẳng Nhàn. “Được thôi, uống vài ly nào!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ một lát, không hề từ chối. Vừa chuẩn bị ra ngoài, con trai của Vương Vạn Kim – Vương Đông cũng thong dong bước tới. Cửa hàng trưởng đã bị dọa cho sợ mất mật, nhìn thấy Vương Đông thì càng hoảng hốt hơn. “Đóng cửa hàng này đi, tôi không thích cửa hàng trưởng ở đây.” Tề Đẳng Nhàn nhẹ giọng sai bảo. “Vâng thưa Tề tổng!” Vương Đông thấp giọng nói. Sau đó cậu ta khiếp sợ nhìn Từ Ngạo Tuyết bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, trong lòng chỉ còn lại sự thán phục. Tề Đẳng Nhàn là người đàn ông có thể thu phục cả người phụ nữ như Từ Ngạo Tuyết, về sau nhà họ Vương nhất định phải ôm chặt cái đùi này! Tề Đẳng Nhàn đưa Vinogradov đến quán rượu của Diệp Phong, sau đó còn bảo Diệp Phong gọi điện cho Mã Hồng Tuấn. Mã Hồng Tuấn đương nhiên hiểu chuyện, vừa nghe điện thoại đã điều mấy em gái người lai lần trước phục vụ Tề Đẳng Nhàn tới đây. Hơn nữa, hai người uống rượu với Tề Đẳng Nhàn, ông ta còn chưa đụng đến dù chỉ là một sợi tóc, trong khoảng thời gian này, ông ta bỏ tiền nuôi bọn họ, bọn họ không phải đi làm mà lương vẫn đều đặn. Từ Ngạo Tuyết đám người trước mắt, cô ta vô cùng chán ghét, đặc biệt là trong bầu không khí toàn mùi thuốc lá này, cô ta cảm thấy rất buồn nôn.