Tuyệt Thế Cường Long

chương 1087

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1087 Nằm ở trên giường, đầu óc Tề Đẳng Nhàn không được linh hoạt lắm mà nghĩ ngay đến đôi chân dài của Từ Ngạo Tuyết, cân nhắc xem nên đi thăm cô ta vào ngày nào cho đẹp. Tuy rằng Từ Ngạo Tuyết không phối hợp, nhưng nhìn thấy biểu cảm vắt óc nhẫn nại muốn giấu đi sự ham muốn của cô ta vẫn là một chuyện làm cho người ta cảm thấy phấn khích… Cứ như thế Tề Đẳng Nhàn đã ngủ thiếp đi. Lúc này Hoàng Tình Ca cẩn thận đẩy cửa tiến vào, trong ngực ôm theo hai cái chăn. “Sợ hai người lạnh nên tôi cố ý cầm thêm chăn tới.” Hoàng Tình Ca cười cười giải thích. Chung Huy gật đầu, Hoàng Tình Ca đem một cái chăn cho anh ta, sau đó đi đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, chủ động giúp hắn đắp thêm chăn lên người. Trong suốt quá trình, Tề Đẳng Nhàn không hề tỉnh lại. Chung Huy thấy thế thì cười nhạt, ngay cả chút cảnh giác này cũng không có còn đòi bảo vệ Hoàng Văn Lãng gì chứ, chỉ sợ Hoàng Văn Lãng bị người ta giết chết trong lúc hắn đang ngủ khò khò bên cạnh ấy! Thật ra Hoàng Tình Ca chỉ muốn tới đưa chăn cho Tề Đẳng Nhàn mà thôi, nhưng vì Chung Huy cũng ở chỗ này nên cô ta tiện quan tâm anh ta một chút. Lại nói vẫn là Chung Huy được ké phúc từ Tề Đẳng Nhàn, nếu không đã phải chịu lạnh cả đêm. “A, nhìn anh ta ngủ ngon thật đấy!” Hoàng Tình Ca cảm thấy buồn cười, đưa tay chọc vào má Tề Đẳng Nhàn, cảm giác mềm mềm, sau đó hài lòng xoay người rời đi. Tề Đẳng Nhàn cứu mạng cô ta, đương nhiên cô ta rất thích hắn, nhưng tình cảm kia không phát triển đến mức yêu mà chỉ dừng lại ở cảm kích. Tất nhiên nếu Tề Đẳng Nhàn chủ động mở lời, tuy nói thế nhưng cô ta sẽ rất vui vẻ mà đồng ý. Chung Huy thấy Tề Đẳng Nhàn bị chọc vào mặt cũng không có phản ứng, âm thầm lắc đầu, không biết tại sao Hoàng Thị Trưởng lại coi trọng tên nhóc cà lơ phất phơ này như thế, ngủ như con lợn chết vậy thì có thể phát huy ra cái tác dụng chó gì? Chỉ sợ lấy hắn làm bia đỡ đạn đối phương còn chê nữa kìa! Sau khi Chung Huy nhắm mắt lại, anh ta thoáng cảm giác được sự lạnh lẽo, nói rõ ra thì cũng không phải lạnh mà là một loại cảm giác nguy hiểm đang tới gần! Loại giác quan thứ sáu kỳ diệu này đã cứu anh ta không biết bao nhiêu lần. Cho nên, anh ta vô cùng cảnh giác, chỉ nhắm mắt lại, khống chế tinh thần của mình tiến vào trạng thái ngủ nông. Chỉ cần có bất kỳ cơn gió nào thổi cỏ lay, anh ta cũng đều có thể tỉnh táo lại ngay lập tức, sau đó nhanh chóng vào tư thế sẵn sàng! Trái lại với anh ta, Tề Đẳng Nhàn ngủ sâu, cũng ngủ rất say, chỉ sợ bên ngoài trời có sụp xuống cũng chẳng ảnh hưởng gì đến giấc mộng đẹp của hắn. Giấc mơ của hắn sự thật rất đẹp, bắt đầu nghĩ đến chân dài Của Từ Ngạo Tuyết để vào giấc ngủ nhưng trong mơ lại vuốt ve chiếc áo sơ mi trắng bị cởi nút của Dương Quan Quan. Rất nhanh đã tới rạng sáng, sắc trời đen kịt một mảnh, bên ngoài là gió lạnh gào thét từng hồi. Không khí ban đêm đã đến thời điểm lạnh nhất. Tương tự như vậy, bầu trời cũng đã đến thời điểm tối tăm nhất. Đêm đen gió cao, đúng là thời cơ tốt để giết người. Đôi mắt Chung Huy vừa nhắm lại trong nháy mắt đã mở ra, sau đó anh ta cảm giác được da đầu mình tê dại, không khỏi thấp giọng quát: “Tới đây!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio