Chương 141 Tề Đẳng Nhàn nhịn không được lại thở dài, hơi lắc đầu, nói “Trong mắt cô ấy, tôi chưa bao giờ được coi là một người đàn ông ưu tú.” “Không sao, ở chỗ tôi, vĩnh viễn có một chỗ dành cho anh!” Lý Vân Uyển hào hùng tuyên bố, lại xúc động, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn rồi hung hăng hôn môi hắn một cái. “Đây là nụ hôn đầu của tôi đấy!” “Làm ăn không nhất định sẽ kiếm lời không lỗ, nếu không kiến được tiền trả anh thì tôi lấy thân trả nợ anh vậy, chút này coi như là lãi!” Nói xong, Lý Vân Uyển cũng ý thức được bản thân quá xúc động, sắc mặt đỏ bừng, lần này không cần Tề Đẳng Nhàn thúc giục, xoay người về phòng, còn tiêu sái mà phất tay, nói “Ngủ ngon!” Tề Đẳng Nhàn ngồi trên sô pha sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhíu mày, nhỏ giọng mắng “Khó trách đám khốn kiếp trong ngục giam không có việc gì thường thích nói th.ô tục…” Trong khi nói, hắn còn khoa tay múa chân làm tư thế xoa bóp cái gì đó trong không khí, lẩm bẩm nói “Hình như còn rất to.” Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng Lý Vân Uyển đã rời đi, hẳn là cảm thấy ngày hôm qua quá xúc động, nếu như không giữ chừng mực, chỉ sợ sẽ bị Tề Đẳng Nhàn hiểu lầm là quá mức phó.ng đãng tùy ý. Lại qua một đêm mộng toàn chân dài, mãi đến buổi chiều, Tề Đẳng Nhàn mới nhận được điện thoại của Kiều Thu Mộng. Cô ta nói là đã hẹn trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị cũng ăn cơm, bảo hắn đi cùng. “Hôm nay mua cho anh một bộ quần áo thích hợp một chút, ăn mặc chính thức một chút, để cho người ta có ấn tượng tốt hơn.” Kiều Thu Mộng thấy Tề Đẳng Nhàn đến, trực tiếp kéo hắn đến trung tâm thương mại, sau có chọn cho hắn một bộ âu phục. Lần trước Tề Đẳng Nhàn mặc quần áo của Kiều Quốc Đào đi dự tiệc tối của tập đoàn Hướng thị, bị người ta chế nhạo một phen, điều này khiến cô ta cảm thấy rất mất mặc. Ù nói thế nào đi nữa thì hiện tại hai người cũng là vợ chồng trên danh nghĩa, mặt ngoài vẫn phải làm tốt mới được. “Oa, tiểu thư, dáng người của chồng cô tốt thật đấy, rất thích hợp với âu phục nhà chúng tôi!” Nhân viên tiếp thị của cửa hàng Boss lớn tiếng khen ngợi. Kiều Thu Mộng cũng không thể không thừa nhận, dáng người của Tề Đẳng Nhàn quả thực không tồi, cơ thể thon dài, hơn nữa cơ bắp cường tráng. Sau khi mặc vào âu phục, cả người có vẻ cực kỳ tinh phần. Cho dù không thích Tề Đẳng Nhàn, nhưng Kiều Thu Mộng cũng không thể không nở nụ cười ứng phó nhân viên tiếp thị. “Trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị là anh họ của Hướng Đông Tinh. Anh đi với tôi, phải biểu hiện ra khách khí một chút.” Kiều Thu Mộng dặn dò Tề Đẳng Nhàn. “Ừ…” Tề Đẳng Nhàn biếng nhác đáp lại, nghĩ đến, Hướng Đông Tinh hẳn là đã chào hỏi qua với người của phòng dự án, lần này Kiều Thu Mộng đi đàm phán, hơn phân nửa cũng chỉ là làm theo quy trình mà thôi. Sau khi mua đồ xong, Kiều Thu Mộng trực tiếp dẫn theo Tề Đẳng Nhàn tới nhà hàng gặp Trịnh Quang Minh – trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị. Trịnh Quang Mình thấy Kiều Thu Mộng đến thì đôi mắt sáng ngời, nhưng khi nhìn đến Tề Đẳng Nhàn theo sau cô ta thì sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống. “Trưởng phòng Trịnh, chào ngài, đây là chồng tôi Tề Đẳng Nhàn…” Kiều Thu Mộng niềm nở giới thiệu Tề Đẳng Nhàn với Trịnh Quang Minh.