Tuyệt Thế Cường Long

chương 159

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 159 Đúng lúc này lại có một chiếc trực thăng đáp xuống, vừa lúc bên trong không có ai, ba người trực tiếp tiến lên. Sinh nhật của Hoàng Tình Ca được tổ chức trên một tàu biển du lịch cách đây mấy trăm kilomet hải ngoại, cách một giờ sẽ có trực thăng đáp xuống đón khách lên thì mới tới đó được. Đừng nghi ngờ gì cả, đây chỉ là cách sinh hoạt của người có tiền mà thôi. Ba người lên trực thăng một lúc rồi lát sau cũng có mấy nhà phú quý tới đón trực thăng. Số ghế bên trong lập tức có vẻ chen chúc hẳn, ba người Lý Vân Uyển, Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể ngồi dồn vào một chỗ. “Anh sang đối diện ngồi đi.” Kiều Thu Mộng nhấp nhấp môi, mở miệng nói. Tề Đẳng Nhàn không sao cả, nhưng lại bị Lý Vân Uyển kéo tới ngồi ở bên cạnh cô ta, không cần phải dựa gần vào Kiều Thu Mộng. “Chúng ta ba người quen biết trước ngồi gần nhau cũng tốt, tuy rằng ngài Tề không mặc lễ phục một thân quần áo này cũng không hề lôi thôi mà.” Lý Vân Uyển thoải mái hào phóng nói. Kiều Thu Mộng kinh ngạc liếc mắt nhìn Lý Vân Uyển một cái, lúc trước khuê mật của mình còn khịt mũi coi thường khinh thường, hiện giờ sao thái độ lại thay đổi lớn như vậy? Chính mình không muốn ngồi ở bên cạnh hắn, cô ta ngược lại rất vui lòng, còn mở miệng nói chuyện giúp là sao? Lúc này Tề Đẳng Nhàn mới hiểu được là Kiều Thu Mộng cảm thấy mình ăn mặc không được tử tế nên không muốn ngồi chung một chỗ với hắn. Nhưng đối với những việc này hắn cũng không quá để ý, chỉ cười nhạt cho qua. Mà mấy người vừa lên trực thăng sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn một thân trang mục giản dị thì đều rất kinh ngạc, có một số là khinh thường, còn lại là nghi hoặc. Đây chính là lần đầu tiên thị trưởng Hoàng tổ chức yến hội quy mô lớn cho thiên kim nhà mình mà người này lại chỉ mặc một bộ trang phục giản dị như vậy? Có chuyện gì vậy chứ? Kiều Thu Mộng chú ý tới ánh mắt của những người đó thì cảm thấy hết sức xấu hổ, cũng may Tề Đẳng Nhàn không dán mấy cái nhãn linh như “Kiều Thu Mộng là vợ của tôi” lên trán. Lý Vân Uyển ngược lại rất tự nhiên hào phóng, tháo tai nghe chống ồn xuống vừa nói vừa cười với Tề Đẳng Nhàn. “Ngài Tề, lần sau anh muốn tham gia mấy loại trường hợp như này mà không có quần áo thích hợp thì có thể gọi điện cho tôi, tôi để người ta tới lấy số đo may cho anh hoặc mua đồ có sẵn đều được.” Lý Vân Uyển cười cười. “Không cần, tôi cũng không phải rất thích mặc chính trang.” Tề Đẳng Nhàn nói, đối với mấy thứ như này đều không để ý chút nào. Đột nhiên có gió to thổi tới khiến trực thăng xóc nảy một chút. Lý Vân Uyển bị xóc nảy tới mức hung hăng lăn vào trong ngực Tề Đẳng Nhàn, tay trái theo bản năng nắm chặt lại, không ngờ đó chính là bụng dưới của Tề Đẳng Nhàn, thân hình thướt tha đó cũng trực tiếp đâm sầm vào lòng hắn. “A….Mẹ kiếp!” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được phát ra một tiếng gầm nhẹ, cũng may là tiếng chuyển động của cánh quạt rất lớn, mà mọi người đều đeo tai nghe chống ồn nên không ai nghe thấy. Lý Vân Uyển vội vàng rụt tay mình về, xấu hổ đầy mặt. Kiều Thu Mộng vội vàng tháo tai nghe xuống, lớn tiếng hỏi: “Vân Uyển, cậu không sao chứ?” “Không sao không sao….” Lý Vân Uyển vội vàng nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio