Tuyệt Thế Cường Long

chương 1641: nghiêm động có thể so bì được.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc trước Chu Quang Vinh của tập đoàn n Đặc cũng đã bị chiêu “Thần quy xuất thủy” này của Tề Đẳng Nhàn tóm chặt lấy bả vai, sau đó hai cánh tay của hắn tách ra hai bên và mạnh mẽ xé toạc hai cánh tay của anh ta.

Nếu như Trần Bá Hạ bị Tề Đẳng Nhàn tóm được thì kết cục của ông ta cũng sẽ chẳng tốt hơn là bao.

Trần Bá Hạ giơ hai tay lên và đẩy về phía trước nhưng chỉ cảm thấy lực tay của đối phương thật là đáng sợ, chỗ những ngón tay đó thậm chí còn có cả ngoại cương đang bùng nổ, chỉ cần chạm vào một cái đã khiến cho hai cánh tay của ông ta cảm thấy tê dại.

Nhưng dù sao thì ông ta cũng đã câu được một chút thời gian cho bản thân mình rồi, Chiến Phi đã lướt đến phía sau tề Đẳng Nhàn và tung ra nắm đấm, một chiêu “Đơn tiên thủ” đánh thẳng về phía xương cụt của Tề Đẳng Nhàn.

Cho dù Kim Chung Tráo và Thiết Bố Sam có lợi hại hơn nữa thì cũng rất khó có thể bảo vệ được vùng xương cụt yếu ớt nhất của cơ thể con người, một khi xương cụt bị tổn thương thì chắc chắn sẽ không có kết cục nào khác ngoài bại liệt.

Cùng lúc đó, Nghiêm Mộc Long cũng nhanh chóng bước lên, vừa mới bắt đầu đã liên tiếp ra những đòn ngắn, hai tay nhanh như tia chớp, thậm chí còn mang một cảm giác lang thang bất định, khiến cho con người ta khó có thể nắm bắt.

Lục Thái cũng không chịu thua kém, cô ta sải bước lao đến một bên khác của Tề Đẳng Nhàn, hai tay giơ ra và chuẩn bị thi triển sát chiêu để vồ lấy.

Bước chân của Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng như một bậc thầy vũ công điêu luyện, hắn né sang một bên mà không để lại dấu vết, đầu tiên là tránh khỏi ba cú đấm liên tiếp của Nghiêm Mộc Long, sau đó là tung ra một đấm về phía lòng bàn tay của Lục Thái.

Lục Thái bị một đấm này làm cho đỏ mặt, bước chân loạng choạng, cơ thể không tự chủ được mà lùi về phía sau.

Đồng thời, cô ta cảm thấy cơ bắp của mình tê dại và khó chịu như vừa bị điện giật vậy.

Vừa mới đẩy lùi được Lục Thái thì Mạnh Thiên Sanh đã lao đến để lấp đầy khoảng trống rồi, ông ta giơ tay trái ra và bắt về phía cái đầu của Tề Đẳng Nhàn, tay phải nhắm vào bụng hắn và đánh ra một đòn “Hắc hổ móc tim”.

“Cuộc chiến với Hồng Thần Sách thực sự đã tiêu hao không ít, mặc dù đã uống nước thánh, tốc độ hồi phục thể lực rất nhanh nhưng đồng thời đối phó với năm cao thủ như thế này không được ổn cho lắm... Lấy được cái mạng của Nghiêm Động trước rồi nói vậy!” Chỉ trong chớp mắt, bả vai của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên run lên một cái.

Mạnh Thiên Sanh để lộ ra vẻ mặt vui mừng, ông ta cảm thấy lần này Tề Đẳng Nhàn đã phản ứng chậm rồi, dù sao thì cho dù có là người lợi hại hơn nữa, khi đối mặt với sự bao vây của nhiều cao thủ như thế thì cũng sẽ có lúc mất sức hoặc bông lỏng mà thôi.

Ngón tay của ông ta đã chạm đến mái tóc của Tề Đẳng Nhàn rồi, thế nhưng đang định tóm lấy thì lại trượt tay và bắt lấy không khí.

Nhìn kĩ lại một cái, cơ thể của Tề Đẳng Nhàn đã đột nhiên co lại một khúc, từ một người đàn ông cao gần một mét tám đã trở thành một tên lùn chỉ tầm khoảng trên dưới một mét sáu.

Đây là võ công rút xương dường như đã bị thất truyền trong giang hồ hiện đại, sở dĩ nó dường như đã bị thất truyền chính là vì loại võ công này yêu cầu phải bắt đầu tập luyện từ khi còn nhỏ, điều đó quả thực quá tàn nhẫn đối với những đứa trẻ.

Xã hội thời xưa không có nhiều yêu cầu vị trí công việc giống như bây giờ, các nghệ nhân trong giang hồ chỉ có thể dựa vào việc bán nghệ để duy trì sinh kế, vậy nên rất nhiều đứa trẻ ngay từ nhỏ đã bắt đầu luyện võ công rút xương.

Luyện tập thứ võ công này yêu cầu cơ thể phải có một sự dẻo dai nhất định, đồng thời phải hàng ngày tháo dỡ khớp xương và lắp lại những mười mấy lần, sự đau đớn của nó không phải là thứ mà người bình thường có thể tưởng tượng ra được.

Trong vòng một ngày mà bị trật khớp những mười mấy lần thì là khái niệm gì cơ chứ?

Trong lúc Tề Đẳng Nhàn thu nhỏ người lại để tránh khỏi các đòn tấn công, hắn sử dụng Bát Quái bộ để trượt đi và liên tục tránh được hai người Nghiêm Mộc Long và Chiến Phi, thế nhưng Trần Bá Hạ lại ngay lập tức đá một phát về phía ngực hắn.

Chính vào lúc này, cơ thể của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên nằm sấp xuống, chân và tay đồng thời chạm đất như một con nhện lớn, hắn đồng thời sử dụng tay và chân, soạt một cái lao về phía Nghiêm Động đang xem kịch hay.

Nghiêm Động thấy Tề Đẳng Nhàn luồn ra khỏi phạm vi bao vây của năm cao thủ một cách kỳ quái như vậy và lao thẳng về phía mình thì không khỏi sợ đến tái mét mặt mày, anh ta giật mình một cái và quay đầu bỏ chạy!

Nhưng dù sao thì thứ mà Tề Đẳng Nhàn sử dụng cũng là kỹ năng đẳng cấp ở chỗ của Chiêm Tinh, tốc độ và sức mạnh bùng nổ của hắn cũng không phải là thứ mà Nghiêm Động có thể so bì được.

“Diêm Vương muốn mày chết vào canh thứ ba, ai có thể giữ mày lại đến canh thứ năm chứ!” Cơ thể của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên cao vọt lên, xương cốt phát ra những tiếng kêu răng rắc trong trẻo, cơ thịt ở vùng lưng đột nhiên giãn nở, xoẹt một tiếng, lưng áo của hắn trực tiếp bị căng đến rách ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyena.zz.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio