Tuyệt Thế Cường Long

chương 207

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 207 “Được rồi, cha biết con không thích Giang Vĩnh, nhưng người ta thật lòng thật ý giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này!” “Ngay cả loại lời nói nhảm như thung lũng giết người được tỉnh quy hoạch trọng điểm quy hoạch con cũng có thể tin, thật đúng là làm cha không biết nói như thế nào với con!” “Cha biết suy nghĩ của con, con tìm người này hơn phân nửa là muốn ứng phó với Giang Vĩnh phải không? Có điều, cha không thể không nói, con tìm nhầm người rồi, người này quá kém cỏi.” “Chờ Giang Vĩnh giúp cha vượt qua cửa ải khó khăn này, con phải suy nghĩ thật kỹ chuyện hẹn hò với cậu ấy, nếu không, đừng trách cha trở mặt!” Lý Long Dịch khoát tay, trực tiếp cắt ngang những lời còn lại của Lý Vân Uyển, hơn nữa còn nói rất bá đạo, khiến cô ấy không nói nên lời. Lý Vân Uyển mím môi, nói với nhau: “Cha tôi không tin anh, ngược lại đi tin tưởng Giang Vĩnh không chút nghi ngờ, anh đừng tức giận…” “Yên tâm, ông ấy cảm thấy tôi như thế nào cũng không sao cả, tôi sẽ giúp nhà cô vượt qua cửa ải khó khăn này.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, bình tĩnh nói. “Cảm ơn anh!” Trong lòng Lý Vân Uyển ấm áp, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn thật sự là một người không tồi, đồng thời hạ quyết tâm nhất định phải đẩy nhanh thế công, sớm một chút bắt được hắn. “Mộng Mộng, tớ chỉ có thể nói với cậu một tiếng xin lỗi, là chính cậu không tin anh ấy, bỏ đi một khối ngọc bích.” Trong lòng cô ấy thầm nghĩ, đồng thời có chút đắc ý với ánh mắt của mình. Không lâu sau, có người giúp việc chạy ra nói: “Lão gia, đường ống dẫn khí hóa lỏng trong nhà bị hỏng, trưa hôm nay sợ là không nấu cơm được.” Lý Long Dịch không khỏi nhíu mày, giơ tay lên nhìn thoáng qua thời gian, nói, “Vậy chúng ta ra ngoài ăn đi, đi thôi, tiểu Giang, tôi mời cậu đến khách sạn Thiên Địa ăn cơm.” “Giờ này đi qua, sợ là thời gian không còn kịp đúng chứ? Hơn nữa, xếp hàng có được bàn hay không cũng không chắc!” Lý Vân Uyển cũng nhìn đồng hồ, nói. Lý Long Dịch không khỏi ngẩn ra, cũng đúng, khách sạn Thiên Địa làm ăn quá tốt, hơn nữa thời gian có hơi gấp gáp, nếu ăn cơm ở đó, thì sẽ trì hoãn thời gian gặp mặt Hoàng Văn Đào! Tề Đẳng Nhàn nói, “Cái này không phải là chuyện rất đơn giản sao, đi gọi đồ ăn ngoài là được rồi.” “Đồ ăn ngoài? Như vậy là không tôn trọng khách, quy cách quá thấp.” Lý Long Dịch nhíu mày. “Gọi khách sạn Thiên Địa đưa đồ ăn tới đây.” Tề Đẳng Nhàn nói. “Ha ha ha…” “Gọi khách sạn Thiên Địa đưa đồ ăn tới? Tên này đang nói cái lời nói ngu ngốc gì vậy?” “Khách sạn Thiên Địa có quy định gì? Họ không bao giờ đi giao đồ ăn, tên này thật đúng là một tên nhà quê!” “Tên nhà quê chính là tên nhà quê, ngay cả loại lời nói ngu xuẩn như để khách sạn Thiên Địa giao đồ ăn cũng nói ra, thật đúng là làm cho người ta không biết nói gì a…” Sắc mặt Lý Vân Uyển có vẻ lúng túng, nhẹ nhàng véo Tề Đẳng Nhàn một phen, thấp giọng nói, “Vì giữ quy cách của mình, khách sạn Thiên Địa không bao giờ giao đồ ăn. Thậm chí, nếu muốn đóng gói ở khách sạn thì chỉ có thể là ăn còn dư hoặc là ăn được một nửa thì tạm thời có việc mới có thể đóng gói mang về, không thể đóng gói đồ ăn vừa mới nấu xong…” Giang Vĩnh cũng không khỏi khinh bỉ nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, tên này, thật sự là một tên nhà quê không hơn không kém, thật sự là cái gì cũng có thể nói ra. “Chú Lý, quên đi, chúng ta ra ngoài tùy tiện ăn một chút là được. Sau khi ăn xong, tôi sẽ đưa chú đến gặp thầy tôi!” Giang Vĩnh cười nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio