Chương 227 Kiều lão gia tử không khỏi ho khan liên tục, sắc mặt có chút xấu hổ, không nghĩ tới sự tình lại đảo ngược một trăm tám mươi độ như vậy. Tề Đẳng Nhàn vậy mà là người phụ trách bộ phận hạng mục, vậy nói như vậy, hợp đồng vừa bị ông ta xé rách, chỉ cần ký tên Tề Đẳng Nhàn, vậy là có hiệu lực pháp lý? Tập đoàn Kiều thị, lập tức có thể có được hạng mục trị giá 120 triệu?! “Tề Đẳng Nhàn à, vừa rồi là ông nội quá xúc động, nói những lời không dễ nghe kia!” “Nhưng mà, cháu cũng không nên để trong lòng nha. Ta cũng vì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép thôi*” *nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó “Sớm biết cháu có thành tựu như vậy, ông cũng sẽ không nói những lời này, cháu làm sao lại không nói sớm?” Kiều lão gia tử cười ha hả đi lên, vỗ vỗ bả vai chờ nhàn rỗi, mỉm cười nói. Tề Đẳng Nhàn nhún nhún vai, nói cũng không ai tin, nói ra làm gì? Sắc mặt Lý Thiên Lạc cũng trở nên khó coi, lúc này, hạng mục 10 triệu trong tay hắn, có vẻ có chút keo kiệt đến đáng thương! Dù sao, Tề Đẳng Nhàn với tư cách là Bộ trưởng bộ phận hạng mục của tập đoàn Hướng thị, có thể đưa ra hạng mục một trăm hai mươi triệu cho Kiều thị, anh ta cũng không lấy đâu ra được dự án lớn như vậy. Tề Đẳng Nhàn thấy thái độ nhã nhặn của Kiều lão gia tử lúc này, cũng không nói gì, hắn ở trong ngục giam lăn lộn lâu, hiểu rõ vô số tên gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ. Kiều Quốc Đào cũng đi ra giảng hòa, nói: “Đúng vậy, Tề Đẳng Nhàn, lão gia tử vừa mới xúc động một chút, nhưng cũng thật là hận sắt không thành thép. ” “Cậu chuẩn bị lại một phần hợp đồng kia, giao cho Thu Mộng là được, hạng mục này, toàn quyền để Thu Mộng phụ trách đi.” Kiều Quốc Đào hòa giải, đồng thời cũng không quên cho Kiều Thu mộng nắm quyền. Kiều lão gia tử nghe xong, chỉ có thể im lặng, nếu không Tề Đẳng Nhàn không vui, không lấy hạng mục này ra ngoài, người thua lỗ chính là Kiều thị. “Lý Thiên Lạc, anh nghe thấy chưa! Yêu cầu thô lỗ của anh, tôi sẽ không đồng ý, đừng lấy 10 triệu đó để uy hiếp tôi. ” Kiều Thu Mộng vào lúc này cuối cùng cũng có được sức mạnh để nói sự thật, lớn tiếng nói với Lý Thiên Lạc. Sắc mặt Lý Thiên Lạc khó coi, nhưng vẫn giả bộ rất thân sĩ, cười cười, nói: “Đã như vậy, tôi cũng không tiện ở lại lâu, quà đã đưa đến, còn có chút việc, tôi đi trước. ” Nói xong lời này, Lý Thiên Lạc đen mặt xoay người rời đi. Lần này, không thể làm cho Tề Đẳng Nhàn mất mặt, ngược lại trên mặt mình lại hung hăng bị đánh một cái! Nếu như nói lần trước trên tàu du lịch là bị đánh vào má phải, lần này, chính là bị đánh má trái. “Chảng qua anh chỉ là một tên Bộ trưởng của tập đoàn Hướng thị mà thôi, Lý gia muốn chơi anh, vẫn là trong giây lát! Lý Thiên Lạc sắc mặt dữ tợn, hung tợn nghĩ, sẽ không dễ dàng buông tha cho chuyện này. Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn thoải mái nói: “Vừa rồi là ai nói tôi muốn có thể lấy ra hạng mục một trăm triệu, lập tức quỳ xuống gọi ba?” Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Kiều Thanh Vũ. Sắc mặt Kiều Thanh Vũ trắng bệch, vừa rồi cô ta là người hăng hái nhất, đòi đánh cược ai thua phải quỳ xuống gọi người khác là bố.