Chương 249 Lời còn chưa dứt thì đã thấy Tề Đẳng Nhàn duỗi tay ra bóp cổ Triệu Cường. “Bang!” Một đấm trực tiếp dừng ở trên mặt Triệu Cường. “Anh cảm thấy tôi không dám sao? Tôi đây đúng thật là rất muốn thử xem sao!” Tề Đẳng Nhàn nghiêm trang nói, đấm xong một cái lại giơ tay lên lần nữa. Nhóm thuộc hạ của Triệu Cường tức khắc chấn động, một đám kinh giận đan xen giơ côn sắt trong tay lên. “Buông triệu tổng ra!” “Vương bát đản, nếu mày dám khiến triệu tổng bị thương thì hôm nay nhất định sẽ khiến cả nhà mày phải tử tuyệt!” “Mày mẹ nó biết lai lịch của triệu tổng là gì không? Mày dám động vào triệu tổng như vậy? Tao thấy cái công ty rách này của mày là không muốn khai trương luôn đúng không!” Những người này đều muốn tiến lên nhưng trong tay Tề Đẳng Nhàn có Triệu Cường, bọn họ ném chuột sợ vỡ bình nên chỉ dám uy hiếp. Tề Đẳng Nhàn cười cười, giơ tay lại đấm một cái xuống mặt Triệu Cường, nhàn nhạt nói: “Anh cảm thấy mình là cái thá gì mà dám làm bộ làm tịch ở trước mặt tôi vậy? Chỉ dựa vào mấy tên thuộc hạ phế vật này của anh sao?” Triệu Cường bị một đấm này đấm cho khắp mặt đầy máu, thống khổ bất kham. Anh ta phục hồi tinh thần lại, kêu rên nói: “Mày mẹ nó….Lại dám đánh triệu gia mày! Tao….Tao nhất định sẽ không tha cho mày, lát nữa nhất định sẽ khiến mày bầm thây vạn đoạn!” “Bang!” Tề Đẳng Nhàn lại giơ tay hạ xuống một đấm, đấm tới mức răng của Triệu Cường cũng rụng cả ra, cả khuôn mặt biến dạng nghiêm trọng. “Anh có người chống lưng? tôi ăn không nổi? Anh tới khiến tôi phải sợ sao?” “Bang!” “Người hôm nay anh dẫn tới nếu không chơi được với tôi, tôi chơi chết anh trước!” “Bang!” Đập đồ của công ty tôi? Khiến bạn của tôi sợ? Còn muốn để cô ấy bồi anh?” Tề Đẳng Nhàn liên tiếp đấm xuống, đánh đến mức Triệu Cường không hé răng nói được câu nào, cả người sắp ngất ở trên tay hắn. Nhóm thuộc hạ của Triệu Cường ại chỉ dám kêu gào mà không dám đi lên, sợ hắn thật sự cá chết lưới rách chơi chết Triệu Cường, đến lúc đó bọn họ không ai gánh nổi trách nhiệm này. “Nếu mày dám thả triệu tổng của bọn tao ram chúng tao lập tức chơi chết mày!” Các thuộc hạ giận dữ hét. Lý Vân Uyển hãi hùng khiếp vía, những người này nhìn qua rất dữ, nếu thật bao vây lại đi lên thì không biết là Tề Đẳng Nhàn có đối phó được hay không đây? Tề Đẳng Nhàn lại gọi mấy nhân viên an ninh của công ty mình lại đây, lạnh lùng nói: “Mấy người bảo vệ cô ấy cho tốt, nếu cô ấy bị thương một sợi tóc thì đừng trách tôi không xử lý luôn mấy người ở đây!” Các nhân viên an ninh thấy Tề Đẳng Nhàn hung lệ như vậy thì cũng không dám nói nhiều, trực tiếp vây xung quanh bảo vệ Lý Vân Uyển. Những nhân viên đó của công ty thấy một màn như vậy cũng đều sợ tới mức không nói ra lời.