Tuyệt Thế Cường Long

chương 290

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 290 Quản gia đầu tiên là hơi khom lưng chào hỏi Hướng Đông Tinh, nói “Hướng tổng!” “Quản gia tiên sinh.” Hướng Đông Tinh cũng hơi đáp lễ. Tề Đẳng Nhàn ngây người, sao hắn không biết trong biệt thự của mình có quản gia chứ? Quản gia ho khan một tiếng, nói “Lão gia của chúng ta nói các người ở chỗ này gây náo loạn có chút quá đáng, cãi cọ ầm ĩ, ảnh hưởng tới ngài ấy nghỉ ngơi.” “Ngài ấy hy vọng mọi người có thể buông xuống tranh chấp, việc lớn biến nhỏ, việc nhỏ biến không, đừng lại tiếp tục dây dưa nữa.” “Nếu không…” “Ngài ấy sẽ không vui!” Tề Đẳng Nhàn hiểu ra, quản gia này hẳn là do Hướng Đông Tinh đặc biệt tìm tới để diễn kịch. Vương Hổ nhướng mày, nói lớn “Lão gia của các người là ai? Bảo chúng tôi bỏ qua tranh chấp?!” “Vương tổng! Nói cẩn thận!” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng quát Vương Hổ dừng lại, tránh cho anh ta lại nói ra lời gì không hay. Cô ta hít một hơi thật sâu, nói “Nếu là ý của Sở tiên sinh thì tôi cũng chỉ có thể nể mặt ngài ấy.” Vương Hổ khó hiểu, không biết vì sao Từ Ngạo Tuyết lại kiêng kỵ như vậy. Nhưng, người có thể làm Từ Ngạo Tuyết kiêng kỵ tới vậy, hẳn là bối cảnh phía sau không bình thường nên anh ta cũng không dám lắm miệng nữa. Hướng Đông Tinh nhìn thấy Từ Ngạo Tuyết giống như thật sự bị dọa sợ, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, trên mặt vẫn treo ý cười, nói “Hôm nay tôi mượn biệt thự này từ một vị lão tổng thần bí để mở tiệc vì muốn mọi người vui vẻ, chứ không phải gây náo loạn ầm ĩ không vui.” “Các vị, vứt hết ân oán sang một bên, vui vẻ hưởng thụ đi.” Nói xong, Hướng Đông Tinh trực tiếp xoay người rời đi tiếp đón các đoàn khác khác. Sở Băng rưng rưng cắn răng nói “Từ tổng, thật sự cứ như vậy bỏ qua sao?” “Chủ nhân của biệt thự này không giống bình thường, nếu người đó đã cử quản gia tới nói chuyện vậy thì một sự nhịn chín sự lành đi.” Từ Ngạo Tuyết bất đắc dĩ thở dài. “Xem ra, vị lão tổng thần bí sở hữu căn biệt thự này có lai lịch không nhỏ!” Mọi người đều thầm nghĩ trong lòng, có thể để cho quản gia đi ra nói mấy câu đơn giản đã dọa lui Từ Ngạo Tuyết, cũng không phải là một việc dễ dàng. Hướng Đông Tinh muốn chính là hiệu quả như vậy, nghe thấy những người khác thầm nghị luận, trong lòng cô ta không khỏi đắc ý. Trống rỗng hư cấu ra một vị lão tổng thần bí như vậy, trong tương lai sẽ mang đến cho cô ta càng nhiều thuận lợi. Ngay cả Kiều Thu Mộng cũng nhịn không được hỏi “Vân Uyển, cậu có biết vị lão tổng thần bí đó là người như thế nào không? Lợi hại quá!” Lý Vân Uyển cảm thấy khá buồn cười, vị lão tổng thần bí này không phải chính là Tề Đẳng Nhàn hay sao? Nhưng cuối cùng, cô ta chỉ lắc đầu nói “Không biết.” Kiều Thu Mộng nhịn không được thở dài “Nếu tớ có thể kết bạn với vị lão tổng thần bí này thì tốt rồi, tương lai phát triển nhất định rất khả quan!” Lý Vân Uyển lại cảm thấy Kiều Thu Mộng hiện tại đang ở trong phúc mà không biết phúc. Sở Băng đã không còn mặt mũi nào tham gia bữa tiệc, sau khi chuyện này kết thúc thì lập tức rời khỏi

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio