Tuyệt Thế Cường Long

chương 310

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 310 Từ Dương cũng khẽ mỉm cười, nói: “Diệp Phong dù gì cũng chỉ là một tên khách khanh mà thôi, nói trắng ra cũng chỉ là một con chó của Long Môn chúng tôi. Trần Vĩnh Niên lựa chọn nương nhờ tôi, làm việc cho tôi, đó là sự lựa chọn vô cùng thông minh và sáng suốt!” (Khách khanh ý chỉ Diệp Phong không phải người của Long Môn nhưng trong chức vụ trong Long Môn khá cao.) Trần Vĩnh Niên cũng bật cười, lắc lắc đầu, cảm thấy Trương Nhu quá ngây thơ. “Được rồi, không tán gẫu nữa.” “Trần Vĩnh Niên, năng lực của cậu khá có tiếng tăm trong Long Môn chúng ta, hôm nay tôi đã sắp xếp một đối thủ cho cậu có thể thử sức.” “Cậu phải khiến cho hắn ta nằm xuống, sau đó đánh gãy hai tay hai chân của hắn.” “Tôi muốn cho hắn biết, đắc tội với Từ Dương tôi sẽ có kết cục ra sao!” Từ Dương xua xua tay, không muốn tiếp tục bị vướng vào vấn đề này nữa, duỗi tay ra chỉ về phía Tề Đẳng Nhàn. Trần Vĩnh Niên vừa nghe liền thấy phấn khích, nhe răng ra cười, nói: “Được, đúng lúc mấy ngày nay không được đánh nhau, vậy thì tôi sẽ giúp thiếu đà chủ xử lý tên điên này!” Tề Đẳng Nhàn ăn nốt miếng bánh ngọt cuối cùng, chép miệng rồi dùng khăn giấy lau vụng bánh. Trần Vĩnh Niên chỉ cảm thấy bóng lưng này có chút quen mắt, nhưng vẫn bước lên phía trước, nhàn nhạt hỏi: “Mày tự mình đánh gãy tay chân hay là để tao giúp mày?” “Không ngờ rằng Tiểu Diệp Tử lại có thể bồi dưỡng ra một tên phản bội thế này.” Tề Đẳng Nhàn không khỏi thở dài. Trương Nhu không khỏi nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh Tề này! Tên Trần Vĩnh Niên này là do anh rể tôi bồi dưỡng ra, được anh rể tôi đích thân dạy dỗ, rất giỏi đánh chưởng bát quái, dù sao thì anh cũng không nên khinh thường hắn quá!” Trần Vĩnh Niên lạnh lùng nói: “Mày là thứ gì mà có đủ tư cách để đánh giá tao?” Lúc này Tề Đẳng Nhàn mới quay người lại, cười nói: “Tôi sao, tôi cũng chỉ là người giúp tên Diệp Phong đó dọn dẹp nhà cửa mà thôi. Lần trước không để cậu bị thương quá nặng, lần này nhất định sẽ để cậu tàn tật nhé!” Trần Vĩnh Niên nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, cơ thể anh ta lập tức run lên, run rẩy không ngừng. “Sao lại là anh?” Trần Vĩnh Niên sợ hãi hét lên, gương mặt tràn đầy kinh hoàng. Lần trước anh ta bị Tề Đẳng Nhàn đánh bại, còn thua rất tâm phục khẩu phục. Chưởng bát quái của Tề Đẳng Nhàn vừa mạnh mẽ, vừa ác liệt, đã để lại ấn tượng rất sâu sắc cho anh ta, thậm chí còn trở thành cơn ác một của anh ta trong một thời gian!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Cậu tự mình đánh gãy tay chân cậu, hay là để tôi giúp đây?” Cơ thể Trần Vĩnh Niên run rẩy không ngừng, gương mặt anh ta tràn đầy sợ hãi. “Từ Dương, tôi đã cho anh cơ hội rồi, nhưng anh lại gọi tên phế vật như thế này đến?” Tề Đẳng Nhàn nghiêng đầu nhìn Từ Dương, nhàn nhạt hỏi. “Trần Vĩnh Niên?” Từ Dương cũng sửng sốt, sắc mặt âm trầm, giận giữ hét lên. Trần Vĩnh Niên xấu hổ, run rẩy nói: “Thiếu đà chủ, tôi đã từng đánh nhau với hắn ta, hiện tại tôi…chắc chắn không phải là đối thủ của hẳn!” Từ Dương nghe thấy vậy, hừ lạnh nói: “Phế vật!” Trương Nhu vô cùng kinh ngạc, Tề Đẳng Nhàn và Trần Vĩnh Niên đã từng đánh nhau rồi? Vả lại, nhìn bộ dạng này, dường như Trần Vĩnh Niên còn thua rất thảm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio