Chương 334 Lý Vân Uyển cười ha ha nói: “Nếu như lúc nói lời này, tay của anh thành thật một chút, có khi tôi sẽ tin đó!” “Á? Tay của tôi sao lại ở chỗ này thế? Xin lỗi, xin lỗi nhé…” Tề Đẳng Nhàn thu tay lại, làm bộ nói. Hai người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm, cũng không lâu lắm vỏ chai rượu đã chiếm nửa cái bàn trà. Khi mà men say lên đến đầu, Lý Vân Uyển nhịn không được hỏi: “Anh nói xem, nếu Mộng Mộng biết chúng ta cô nam quả nữ ở cùng một chỗ, uống rượu đến bây giờ thì sẽ nghĩ như nào?” Tề Đẳng Nhàn không đáp lại, buồn bực cúi đầu uống một ngụm rượu. Lý Vân Uyển nhịn không được đạp hắn một cái, nói: “Đang hỏi anh mà!” Tề Đẳng Nhàn nói: “Cô cảm thấy cô ấy sẽ nghĩ như thế nào? Cô với cô ấy có quan hệ tốt hơn tôi nhiều, sao lại hỏi tôi?” “Tôi cũng không biết cô ấy liệu có tức giận nhiều không, với cả cô ấy đã nói qua rồi, cô ấy không thèm anh, tôi mà thích thì sẽ đưa cho tôi luôn… Ha ha ha…” Lý Vân Uyển nhịn không được cười to. Tề Đẳng Nhàn không khỏi cảm thấy có chút phiền muộn, sau đó nghe thấy Lý Vân Uyển nói: “Nếu có một ngày, cô ấy đổi ý, để anh quay về ở cùng với cô ấy, anh sẽ làm thế nào?” Tề Đẳng Nhàn nghe xong thoáng sửng sốt. Lý Vân Uyển thấy hắn không nói lời nào, cũng buồn bực theo, chân nhỏ nhẹ nhàng đạp vào đùi vài cái, u oán nói: “Đồ không có lương tâm, đến cả lời nói dối cũng không thèm nói!” Tề Đẳng Nhàn lấy lại tinh thần,lắc lắc cái đầu có hơi choáng, tay phải vươn ra, mô phỏng động tác nắm tay bằng năm ngón, hung ác nói: “Chỉ có trẻ con mới lựa chọn, tôi sẽ chọn hết!” “Hả?!” Lần này đến lượt Lý Vân Uyển trợn tròn mắt, vừa khóc vừa cười vừa đạp hắn một phát. Tề Đẳng Nhàn cũng không biết mình đã uống bao nhiêu rượu, hắn chỉ là cảm thấy cùng Lý Vân Uyển ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm uống rượu thật vui vẻ, vừa uống vừa nói chút chuyện. Ngủ một giấc đến sáng sớm ngày thứ hai, mở mắt ra, phát hiện hai người cùng chen trên một cái ghế salon, trên mặt bàn là một đống vỏ chai rượu. “Đệt, lại thêm một lần không bằng cầm thú, thế này cũng quá mất mặt rồi!” Tề Đẳng Nhàn phát hiện đêm qua lại không có phát sinh cái gì, không khỏi nhíu mày một cái. Đang muốn đứng dậy, lại phát hiện Lý Vân Uyển như bạch tuộc đang cuốn lấy người hắn. Đợi đến khi hết choáng váng, hô hấp của Tề Đẳng Nhàn dần dần trở nên dồn dập, cộng thêm việc Lý Vân Uyển ôm chặt lấy hắn, cho nên cái phản ứng tự nhiên không hề chính nhân quân tử đến vô cùng tự nhiên. Thế là, Tề Đẳng Nhàn quyết định làm nốt việc hôm qua muốn làm mà không làm được. Lần này, hắn cho ra một kết luận là… Người thì dễ nhìn, mà sờ thử thì cũng rất tốt! “Đùa giỡn lưu manh hả?” Lý Vân Uyển vậy mà lại mê mang mở mắt ở lúc này, mơ màng trợn mắt rồi hừ một tiếng. “Ờm…… Hôm qua uống hơi nhiều, đầu choáng quá, cô nói gì cơ?” Bản lĩnh giả ngu thì Tề Đẳng Nhàn cũng có một ít. Lý Vân Uyển bĩu môi cười cười, nhắm mắt lại, đưa trán kề lên khuôn mặt của hắn, đưa tay cầm lấy cổ tay của hắn, một cái tay khác đã hơi hơi đã kéo cổ áo xuống, thả luôn tay của hắn bỏ vào trong. Trong đầu Tề Đẳng Nhàn như nổ bùm một tiếng, vô cùng bối rối.