Chương 393 “Cô bảo anh ta đến đây, để tôi lái xe đâm anh ta một cái, rồi tôi nói xin lỗi, xem anh ta có chấp nhận không?” “Nếu anh ta có thể chấp nhận, tôi nhất định không nói hai lời, lập tức quỳ xuống xin lỗi anh ta!” Câu trả lời của Tề Đẳng Nhàn suýt chút nữa khiến Hoàng Tình Ca tức chết, cô ta có ý tốt đến đây giúp hắn, kết quả Tề Đẳng Nhàn lại dùng cách này đáp trả lại cô ta. Hoàng Tình Ca trầm giọng nói: “Anh nghĩ kĩ chút được không?” “Dương Văn Khải chính là con trai của chủ tịch tỉnh, anh đắc tội với anh ta, có thể có quả ngon để ăn không?” “Đừng nói ở cả tỉnh Đông Hải, cho dù ở thành phố Trung Hải, bố tôi cũng không nhất định có thể giúp được anh!” “Anh mau ngừng lại đi, đi xin lỗi với tôi, tôi là người trung gian, nhất định có thể giải quyết được chuyện này. “Cuối cùng, nói không chừng còn có thể làm bạn.” Tề Đẳng Nhàn lại cười khẩy một tiếng, nói: “Bạn? Thằng rác rưởi Dương Văn Khải đấy cũng xứng?” Nói dứt lời, hắn vẫn ngồi im trên người cục trưởng Cao như cũ. Sắc mặt Hoàng Tình Ca hoàn toàn đen lại, cục trưởng Cao nói: “Cô Hoàng, thân là con gái của thị trưởng, không thể mặc kệ chứ! Chúng tôi thi hành pháp luật, anh ta lại ra tay đánh chúng tôi, đánh tôi thành dáng vẻ này, bây giờ còn ngồi trên người tôi…” Triệu Thiên Lộc cũng trầm giọng nói: “Cô Hoàng, cô đã hết lòng, người ta cũng không nhận, thì còn cách nào đâu? Vẫn để bọn tôi xử lý tên ác ôn này đi!” Hoàng Tình Ca vội vàng nói: “Cục trưởng Triệu, anh ấy chỉ là nhất thời tức giận mà thôi, ông đừng làm anh ấy bị thương.” “Nếu anh ta còn tiếp tục coi trời bằng vung như thế, vậy tôi không chỉ đành khiến anh ta bị thương thôi.” Triệu Thiên Lộc mặt không cảm xúc trả lời, “Tôi là cục trưởng cục cảnh sát, phải bảo vệ sự an toàn của mọi người!” Hoàng Tình Ca nhìn Tề Đẳng Nhàn, hổn hển nói: “Anh muốn thế nào mới chịu xuống khỏi người của cục trưởng Triệu?” “Ông ta phải xin lỗi.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói, “Chuyện khác, đợi ông ta xin lỗi xong, rồi từ từ nói tiếp.” Hoàng Tình Ca cười khổ, cục trưởng Cao có Dương Văn Khải chống lưng mới dám đến Tư Bản Thiên Lại gây sự, sao có thể xin lỗi Tề Đẳng Nhàn? Dưới tình huống này, nhất định sẽ cương ngạnh tới cùng! Bây giờ Triệu Thiên Lộc đến đây, chắc chắn sẽ không đứng về phía Tề Đẳng Nhàn, e rằng cho dù có Hoàng Văn Lãng ở đây, cũng không thể đứng nhìn Tề Đẳng Nhàn ức hiếp, làm nhục cục trưởng Cao như thế. Cục trưởng Cao chỉ cảm thấy mặt mũi của ông ta mất hết sạch rồi, bị hắn tẩn cho một trận, còn để hắn ngồi lên người như ghế thế này, phải biết mất mặt như thế nào! “Tề tổng, đủ rồi, thu liễm lại đi, chúng ta đấu không lại Dương Văn Khải.” Dương Quan Quan thở dài, cũng tiến lên khuyên nhủ. “Thư ký Dương, cô không cần dạy chủ tịch là tôi cách làm việc.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói. Dương Quan Quan chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã bị câu nói của Tề Đẳng Nhàn làm cho nghẹn lại. Bây giờ cô ta cũng được trực tiếp cảm nhận cảm xúc của Hoàng Tình Ca khi nãy rồi. Mặc dù Lý Vân Uyển cũng lo lắng, nhưng cô hiểu rõ tính khí Tề Đẳng Nhàn xấu như nào, hơn nữa hắn cũng là vì cô, nên cô cũng lười đi khuyên.