Tuyệt Thế Cường Long

chương 395

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 395 Đúng lúc này, một bàn chân đột nhiên dẫm lên lưng của cục trưởng Cao, bịch một tiếng, khiến cục trưởng Cao một lần nữa nằm úp sấp xuống mặt đất… Mọi người đều bị dọa đến mức tim muốn nhảy ra ngoài! Tề Đẳng Nhàn, lúc này lại còn dám ra tay với cục trưởng Cao, quả thực là ngông cuồng đến mức không coi ai ra gì! Đến cả Lý Vân Uyển cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, Tề Đẳng Nhàn dẫm cục trưởng Cao thêm một cái ngay trước mặt tỉnh trưởng, liệu có quá mức rồi không? “Xong rồi, ngay trước mặt tỉnh trưởng còn dám đánh người, ông trời cũng không cứu nổi anh ta.” Dương Quan Quan cũng vô cùng lo sợ. Đám nhân viên Tư Bản Thiên Lại cũng sợ hãi, người nào người nấy đều trợn muốn rơi con mắt ra ngoài. “Tỉnh trưởng đến thì sao? Dạy dỗ ông đáng phải nhận được không phải vẫn phải nhận sao?” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt hỏi. Cục trưởng Cao đau đớn nói: “Tên điên… Anh nhất định phải chịu sự trừng trị!’ Dương Lệnh Quang vừa xuống xe, đã nhìn thấy cục trưởng Cao bị Tề Đẳng Nhàn một chân đạp xuống dưới đất. Đến tận bây giờ, bàn chân của Tề Đẳng Nhàn vẫn đặt trên lưng của cục trưởng Cao, dường như không định để hắn đứng dậy. Sắc mặt của Dương Lệnh Quang lập tức trở nên khó coi, đến cả thư kí Ngô cũng vô cùng ngạc nhiên, tên Tề Đẳng Nhàn này quả thật là điên cuồng quá rồi, dám ra tay đánh người trước mặt tỉnh trưởng? “Có chuyện gì xảy ra?!” Dương Lệnh Quang trầm mặt tiến đến, sắc mặt vô cùng khó coi. “Ông chính là tỉnh trưởng Dương nhỉ?” Tề Đằng Nhàn lạnh nhạt hỏi. Dương Lệnh Quang vẻ mặt âm trầm hỏi: “Tề tiên sinh có ý gì? Ẩu đả công chức trước mặt tôi?” “Nhìn sắc mặt của tỉnh trưởng Dương đi, rất khó coi đấy, mười cái mạng của họ Tề kia cũng không đủ dùng!” “Lần này, tỉnh trưởng càng có lí do chính đáng để xử lý hắn rồi.” “Tỉnh trưởng quản lí tỉnh Đông Hải, muốn giết hắn chỉ đơn giản cần một câu nói là được rồi.” Mọi người nhing sắc mặt khó coi của Dương Lệnh Quang, đều nhao nhao thì thầm thảo luận, cảm thấy hôm nay Tề Đẳng Nhàn khó thoát khỏi cái chết rồi. Tề Đằng Nhàn vô cảm nhìn Dương Lệnh Quang, nói: “Tôi ngược lại muốn hỏi tỉnh trưởng Dương có ý gì!” Vừa dứt lời, mọi người đều trực tiếp kinh ngạc đến ngây người. Hắn có tài đức gì mà dám nói chuyện với tỉnh trưởng như thế? Không phải hắn hỏng đầu rồi đấy chứ, đạo lý họa từ miệng mà ra cũng không biết? Dương Lệnh Quang nhíu mày, nói: “Cậu nói xem!” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tỉnh trưởng Dương nói muốn đến Tư Bản Thiên Lại của chúng tôi thị sát công việc, chúng tôi đã chuẩn bị kí từ sớm.” “Nhưng vừa mới lúc nãy, vị cục trưởng Cao của cục công thương này đến, trực tiếp phủ định tất cả giấy tờ của bọn tôi, còn nói chúng tôi vận hành phi pháp.” “Bây giờ, ông thấy đấy, cửa lớn công ty chúng tôi bị dán giấy niêm phong rồi.” “Ông trước mặt tôi một kiểu, sau lưng tôi một kiểu là có ý gì?” Vừa dứt lời, Tề Đẳng Nhàn liền thả lỏng chân, đá cục trưởng Cao về phía Dương Lệnh Quang.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio