Chương 413 Lý Vân Uyển lại che miệng nhỏ ở một bên cười trộm, Tề Đẳng Nhàn này có đôi khi chính là như vậy, ngẫu nhiên nói ra hai câu hỏi lại EQ thấp, có thể khiến người ta sống sờ sờ mà tức chết! “Trong thẻ của cô có bao nhiêu tiền?” Tề Đẳng Nhàn nhìn Dương Quan Quan, hỏi. “Mấy triệu thì vẫn phải có.” Dương Quan Quan đen mặt nói. Cô ta vừa học tập kiến thức ở nước Mỹ, vừa phát sóng trực tiếp chơi game ở trong nước, bởi vì lớn lên xinh đẹp, cũng có không ít đại lão tặng quà cho. Tuy rằng chưa đến mức cực hot, nhưng một tháng kiếm được mấy trăm nghìn cũng nhẹ nhàng. Tề Đẳng Nhàn nói: “Đưa cho tôi thẻ ngân hàng của cô, trước mắt tôi rút hai ba trăm nghìn ra dùng đã.” Dương Quan Quan khóe miệng giật giật, phẫn nộ nói: “Chút tiền ấy có ích lợi gì? Nơi này có đến mấy chục người!” Tề Đẳng Nhàn nói: “Mấu chốt là phải xem dùng như thế nào!” Dương Quan Quan căm giận bất bình nhét thẻ ngân hàng vào trong tay Tề Đẳng Nhàn, nói “Mật mã là sinh nhật tôi!” “Tôi cmn biết được cô sinh ngày nào? Cô cũng đâu phải vợ tôi!” Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc mà nói, “Cô nói thẳng con số ra đi, chị cả à!” Dương Quan Quan khóe miệng khẽ giật, tức giận đến muốn giày cao gót, lấy gót giày trực tiếp đập vỡ đầu chó của đối phương. Lý Vân Uyển cười cười, nói “Tôi biết, tôi nói cho anh…” Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ thở dài, nói với Dương Quan Quan: “Về sau làm phiền cô thông minh nhanh nhạy một chút, tôi không muốn cao tầng của công ty nói tôi không có mắt, cô dựa vào quan hệ mới được làm thư ký giám đốc! Hiểu chưa?” Ngực Dương Quan Quan kịch liệt phập phồng, một hít một thở, thậm chí làm cho người ta phải lo lắng cúc áo sơ mi của cô ta có thể trực tiếp bị bay mất không. Tề Đẳng Nhàn lắc đầu rời đi. Dương Quan Quan quay đầu nói với Lý Vân Uyển: “Cậu không bị anh ta làm cho tức chết?!” “Thường xuyên bị anh ấy làm cho tức giận đến chết đi sống lại, nhưng sau này lại thành thói quen.”Lý Vân Uyển cười ha hả mà nói, kéo Dương Quan Quan trốn sang một bên, miễn cho bị những cư dân kia chú ý đến. “Hừ…… Thật không biết anh ta định làm cái gì! Tớ muốn nhìn xem, anh ta dùng hai ba trăm nghìn như thế nào để giải vây cho Mộng Mộng!” Dương Quan Quan nghiến răng nghiến lợi mà nói. “Nếu anh ta dám lãng phí tiền của tớ, tớ không tha cho anh ta đâu!” “Cái đồ chó……” Lý Vân Uyển nhịn không được buồn cười, nói: “Yên tâm đi, anh ấy nói có biện pháp thì chắc chắn đã có cách rồi!” Dương Quan Quan trợn to mắt nhìn Lý Vân Uyển. “Rốt cuộc thì người ta cũng là ông chủ của chúng ta, về sau cậu nói chuyện vẫn nên chú ý một chút đi.” Lý Vân Uyển nói. “Anh ta cũng không phải lão tổng thần bí, tớ sợ anh ta chắc?” Dương Quan Quan khinh thường mà nói. Khi nói lời này, càng nhớ tới hôm nay ngực cô ta bị Tề Đẳng Nhàn hung hăng chấm mút một phen, tức khắc càng thêm giận dữ hơn. Lớn đến bây giờ, ngoại trừ bản thân và mấy cô bạn thân thiết ra, còn chưa có bất thằng đàn ông nào dám chiếm tiện nghi này đâu!