Chương 48 Còn chưa kịp nói gì với Trương Thiệu Kiệt, Kiều Thu Mộng đã thấy Tề Đẳng Nhàn giằng co với Khang Học Quyền. Một màn này làm cô ta sợ đến nỗi cả người run rẩy, giận dữ nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh làm cái gì vậy, không nên đắc tội Khang thiếu!” Anh ta là người hắn có thể đắc tội nổi sao?! Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười, hỏi ngược lại: “Anh ta là cái thá gì, còn có thể khiến tôi đắc tội không nổi?” Nói xong lời này, hắn vỗ mặt bàn một cái, lạnh lùng nói: “Cậu có uống hay không!” Thái độ này của Tề Đẳng Nhàn khiến tất cả mọi người giật mình. Người này có phải là đầu óc bị hỏng không vậy? Còn coi mình là đại thiếu gia Tề gia sao? Còn coi mình là hôn phu của Ngọc Tiểu Long sao? Vẻ mặt Kiều Thu Mộng hoảng sợ, đây chính là Khang Học Quyền, người của Khang gia ở Đế Đô, đắc tội anh ta còn đáng sợ hơn nhiều so với việc đắc tội thương hội Hắc Long! Mười cái thương hội Hắc Long bị trói chung một chỗ cũng chưa chắc có thể so sánh với Khang gia ở Đế Đô! “Tôi không uống thì cậu có thể làm gì? Cậu dám động vào tôi sao?” “Ha ha ha, Khang Học Quyền tôi, chính là Tam thiếu gia Khang gia!” “Trước kia cậu cũng là người Đế Đô, hẳn là rất rõ ràng hai chữ Khang gia đại biểu cho thứ gì chứ?” Khang Học Quyền căn bản không để Tề Đẳng Nhàn vào mắt, cũng không tin tên này dám động anh ta, nói chuyện tàn nhẫn một chút, ai cũng làm được, nhưng trả giá cho hành động đó lại là một chuyện khác. Trong lúc nói chuyện, Khang Học Quyền đứng dậy, vươn tay phải ra, muốn đi vỗ vào má Tề Đẳng Nhàn, một bên còn nói “Con rùa con, sự kiên nhẫn của tôi có hạn, nếu cậu không làm theo lời tôi vừa nói, vậy tôi chỉ có thể ra tay…” Tay anh ta còn chưa vỗ tới mặt Tề Đẳng Nhàn thì đã bị Tề Đẳng Nhàn đột nhiên bắt lấy, ấn lên mặt bàn. Ngay sau đó, Tề Đẳng Nhàn cầm lấy một cái nĩa thép, nĩa thép xoay hai vòng trên ngón tay linh hoạt của hắn. Sau đó, nĩa thép đột nhiên đâm vào mu bàn tay của Khang Học Quyền! Phốc! Một tiếng trầm đục vang lên, nĩa thép đâm xuyên qua mu bàn tay của Khang Học Quyền, thậm chí còn xuyên qua mặt bàn gỗ rắn chắc, trực tiếp đóng đinh toàn bộ lòng bàn tay của anh ta lên trên đó. “A! ! !” Khang Học Quyền kêu thảm thiết một tiếng, anh ta khom người ôm lấy bàn tay mình, vẻ mặt thống khổ không chịu nổi. Đầu Kiều Thu Mộng nổ ầm một tiếng, cô ta ngây người tại chỗ, Tề Đẳng Nhàn … thế mà lại ra tay với Khang Học Quyền? Hơn nữa, hắn còn làm quá đáng như vậy, dùng nĩa thép đâm thủng lòng bàn tay Khang Học Quyền! Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói, “Ly nước ngày hôm nay, cậu uống cũng phải uống, không uống cũng phải uống. Nếu không, chuyện này không dễ dàng giải quyết như vậy đâu!” “Tên điên, họ Tề con mẹ nó cậu chính là một tên điên, lại dám đả thương Khang thiếu!” Trương Thiệu Kiệt nhịn không được gào thét, trên mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ. Những người hầu của Khang Học Quyền đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, từ trước đến nay bọn họ chỉ thấy Khang Học Quyền khi dễ người khác, cũng không thấy có người dám đối với Khang Học Quyền như vậy! Kiều Thu Mộng thiếu chút nữa rơi nước mắt, vội vàng nói “Khang thiếu, ngài không sao chứ?” “Tôi, tôi… anh ta… Anh ta không phải cố ý, chẳng qua chỉ là nhất thời có hơi xúc động, ngài ngàn vạn lần không cần…”