Chương 484 Lý Vân Uyển có thể đã kiếm được rất nhiều tiền, nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng không lỗ. Bởi vì có Lý Vân Uyển ở bên cạnh, hiếm khi Tề Đẳng Nhàn không tỏ ra lười biếng nữa, lái xe đưa cô ta tới Tư Bản Thiên Lại làm việc. Tuần này Tề Đẳng Nhàn có một số việc cần giải quyết, hắn cũng đã bàn bạc thoả đáng với Hướng Đông Tinh. Thứ nhất, giải quyết vụ việc phá ao giết người, đã điều tra được là do người của Lý Gia Quyền đứng sau làm trò quỷ. Thứ hai, khiến những người đã tham gia dự án của Từ Ngạo Tuyết rút vốn khỏi đó. Thứ ba, lộ mặt trong bữa tiệc mà Từ Ngạo Tuyết tổ chức, chính thức bắt đầu cuộc chiến. “Tề tổng, vị này là Tôn Học Văn, giám đốc chi nhánh thứ hai của Ngân hàng Trung Hải. Khoản vay hai trăm triệu lần này của công ty chúng ta sẽ được chuyển từ chi nhánh thứ hai.” Dương Quan Quan dẫn theo một chàng trai trẻ tuổi mặc tây trang màu đen tiến đến, giới thiệu với Tề Đẳng Nhàn. “Xin chào Tề tổng, nghe danh đã lâu.” Tôn Học Văn đưa tay về phía Tề Đẳng Nhàn, khác hoàn toàn với lời nói là ánh mắt tràn ngập sự khinh thường. Ai mà không biết Tề Đẳng Nhàn chỉ là một con rối bị Hướng Đông Tinh và ông chủ bí ẩn đẩy lên sân khấu? Tề Đẳng Nhàn cùng anh ta thảo luận một chút về khoản vay, sau đó hắn quyết định giao cho Dương Quan Quan phụ trách. Tôn Học Văn mỉm cười với Dương Quan Quan: “Quan Quan, hôm đó tôi thấy cô bị anti-fan công kích nên đã tặng cô vài món quà nhỏ. Hy vọng cô có thể tiếp tục sự nghiệp mà mình yêu thích, không bị bọn họ ảnh hưởng!” Sau khi Dương Quan Quan nghe được lời này thì không khỏi sửng sốt một chút, sau đó trong lòng lại nảy một ý nghĩ khác. Cô ta đã đoán được ông chủ lớn điên cuồng quẹt năm trăm vạn kia rất có thể là Tôn Học Văn, hôm nay nghe anh ta nói thế thì quả đúng là như vậy. “Học Văn anh cũng quá khách khí rồi, năm trăm vạn mà còn gọi là món quà nhỏ sao? Năm trăm vạn kia của anh cũng đủ khiến đối phương trực tiếp bỏ áo giáp rồi!” Dương Quan Quan che miệng cười, vẻ mặt cao hứng. Tề Đẳng Nhàn ở một bên nghe được ngẩn người, Tôn Học Văn cũng cho Dương Quan Quan năm trăm vạn sao? Tôn Học Văn cũng không khỏi ngẩn người, sau khi phục hồi tinh thần lại, lập tức cười ha ha nói: “Năm trăm vạn là cái gì, chỉ cần có thể hung hăng đánh vào mặt đám anti-fan kia, vì cô chi năm trăm triệu tôi cũng không chớp mắt!” Dương Quan Quan cảm thán: “Đêm đó nhờ anh ra tay, nếu không thì thanh danh của tôi e đã không còn gì nữa rồi, thật sự không biết phải cảm ơn anh như thế nào.” Tôn Học Văn khoát tay: “Không phải chỉ là một cái thần đế với mấy cái chiến hạm Ngân Hà thôi sao? Có gì mà nịnh nọt như vậy, không cần phải khách sáo!” Tề Đẳng Nhàn nghe nói như vậy lại ngẩn người, hóa ra ID “Bôi bẩn Dương Quan Quan chết cả nhà” là của anh ta đấy à?! “Đây không phải là đang nịnh anh mà là nghiêm túc cảm ơn!” Dương Quan Quan chân thành nói, trong ánh mắt mang theo một chút sùng bái. Tôn Học Văn thản nhiên cười nói: “Không để đáng nhắc tới.” Tề Đẳng Nhàn bật cười.