Chương 495 Tôn Học Văn bình tĩnh nói: “Chỉ là chút thuốc khiến cô ý thức mơ hồ mà thôi, không cần phải lo lắng quá.” “Anh….” Dương Quan Quan cảm giác đầu lưỡi có chút líu lại. “Quan Quan à, cái này không trách tôi được, chỉ có thể trách cô đắc tội người không nên đắc tội. Nhân vật như cô Dương là người mà cô có thể đắc tội nổi sao?” Tôn Học Văn nói. “Anh anh….Không phải anh tiêu cho tôi năm trăm vạn sao? Vì cái gì mà….” Dương Quan Quan hoảng sợ vạn phần hỏi. “Đừng nói là năm trăm vạn, vì chỗ tốt mà cô Dương cho, lại thêm năm trăm vạn cũng không thành vấn đề.” Tôn Học Văn nhún vai nói. Lúc đang nói chuyện, cửa đột nhiên bị mở ra, theo sau là mấy người đàn ông lôi thôi vạm vỡ đi vào. “Cô Dương để chúng ta tới làm việc chính là cô ta đúng không?” “Nha, còn khá xinh đẹp, ngực to chân dài mặt đẹp,không lỗ!” “Là rất không tệ, lần này là tôi tới trước, các anh theo sau được không?” “Đương nhiên phải là mọi người chơi chung một chỗ mới thích, muốn ăn một mình? Đùa cái gì vậy chứ!” Mấy người đàn ông hi hi ha ha cười đùa khiến Dương Quan Quan sợ tới mức cả người run lên, nhưng cố tình thân thể không có chút sức lực nào, muốn chạy cũng chạy không nổi. Cô ta nhớ tới lúc trước Tề Đẳng Nhàn có nói mấy lời với mình, quả thực là biết vậy chẳng làm, hận không thể trở về quá khứ hung hăng tát cho mình một cái thật mạnh! “Tôn Học Văn, quả nhiên anh không phải là người có tâm địa tốt, Dương Phỉ Phỉ cho anh chỗ tốt gì?!” Dương Quan Quan kinh giận đan xen hỏi, trong nội tâm đã tràn đầy tuyệt vọng. Tôn Học Văn cứ nhìn Dương Quan Quan như vậy, không biết còn lôi từ đâu ra một cái camera chậm rãi sắp xếp, điều chỉnh góc độ. “Cô Dương đồng ý lấy danh nghĩa Dương gia ở Thượng Hải vay ngân hàng chúng tôi hai tỷ, cô nói xem có đủ hay không?” Tôn Học Văn hỏi. nói xong lời này thì anh ta đã điều chỉnh tốt camera, nâng tay với mấy tên đàn ông nói: “Được rồi, mấy người có thể bắt đầu biểu diễn rồi!” “Hậu kỳ sẽ để người ta làm mờ mặt của mấy người đi, không cần phải sợ sẽ lộ mặt.” “Các người muốn chơi như thế nào thì chơi đi.” Mấy tên đàn ông ăn mặc lôi thôi hưng phấn đầy mặt, đại mỹ nhân giống như Dương Quan Quan này nói không chừng cả đời bọn họ cũng chưa từng có cơ hội chạm được một đầu ngón tay của người ta. Dương Quan Quan giận dữ hét: “Tôn Học Văn tên súc sinh nhà anh, tôi có thành quỷ cũng sẽ không tha cho anh!” Tôn Học Văn lại chẳng sao cả nhún vai một cái: “Bắt đầu đi.” Mấy người đàn ông đáng khinh đầy mặt tươi cười đi về phía Dương Quan Quan. Dương Quan Quan hoảng sợ muốn chết, muốn phản kháng chạy trốn nhưng thuốc đã phát huy tác dụng lan ra toàn thân, không có cách nào nhúc nhích được. Cả đời của mình sẽ phải bị huỷ hoại ở trong tay tên súc sinh Tôn Học Văn này sao? “Thật xuất sắc làm sao!” Cửa đột nhiên bị mở ra, một tràng vỗ tay nhiệt liệt truyền tới, Tề Đẳng Nhàn dựa vào khung cửa hài hước đầy mặt vỗ vỗ tay.