Chương 536 Cũng may Tề Đẳng Nhàn không hề làm chuyện gì khác người, rất an phận thủ thường, chỉ là đôi mắt kia vẫn luôn không ngừng đảo lộn khắp nơi, nhìn một cái cũng chẳng sao. “Uống tạm một ly cafe nóng đi, đừng để bị cảm.” Tề Đẳng Nhàn cầm hai ly cafe nóng, đưa một ly cho Dương Quan Quan. Dương Quan Quan rất cảnh giác, một tay giữ chặt cổ áo choàng tắm của mình che giấu chỗ kiêu ngạo đến kín kẽ, một tay bưng cafe lên uống một ngụm. Tề Đẳng Nhàn tức giận, ôm chặt như vậy để làm gì, tín nhiệm đơn giản giữa người với người đâu? Vì thế lại giơ tay lên búng vào trán của cô ta một cái, nói: “Cô đã quên ngày hôm đó trúng chiêu như thế nào rồi hả?” Dương Quan Quan hoảng sợ, chưa hoàn hồn nói: “Đó là bởi vì tôi tin tưởng anh mà!” “Không phải lúc trước cô cũng rất tin tưởng Tôn Học Văn đấy thôi?” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói. “Ách….” Dương Quan Quan bị những lời này của hắn làm cho không còn lời nào để nói: “Vậy tôi nên làm gì bây giờ.” Tề Đẳng Nhàn nói: “Hiện giờ cô nên hỏi tôi xem ly cafe này có bỏ đường hay không, hoặc là lấy cớ không cho sữa mà đổi ly với tôi để uống.” Dương Quan Quan như suy tư gì đó gật gật đầu, cũng biết rằng đây là Tề Đẳng Nhàn đang truyền cho cô ta một ít kinh nghiệm Đế Đô phó với mấy mánh khóe của người xấu, dù sao thì không thể không có tâm phòng người, học thêm một chút cũng tốt. Tề Đẳng Nhàn cảm thấy bản thân hẳn nên để cho Hướng Đông Tinh mượn nhà thêm một lần để mở party bể bơi hay tiệc tùng gì gì đó, rồi lại gọi Dương Quan Quan tới. Nếu cô ta mà mặc áo tắm thì khẳng định rất mê người…. Tề Đẳng Nhàn cũng chẳng sợ do mình nghĩ quá nhiều, dời đề tài hỏi: “Hiện giờ tình trạng dùng xe chung của công ty như nào?” Dương Quan Quan nghĩ nghĩ rồi nói: “Gần đây nghiệp vụ trong công ty bắt đầu phát triển đi lên, xe để dùng có vẻ không đủ, là thời điểm suy xét mua thêm một đám xe mới.” Tề Đẳng Nhàn hói: “Cô có ý kiến nào không?” Dương Quan Quan nói: “Trước đó tôi mua một chiếc Jetta second-hand hơi cũ, chuẩn bị qua thời gian này đổi một chiếc khác tốt hơn.” “Như này đi, cô lên giúp tôi một danh sách, chờ sau khi việc này kết thúc thì theo tôi đi xem xét lại việc dùng xe chung một lượt. Nhân tiện cũng đổi luôn cho cô một chiếc xe mới luôn, cô là một trợ lý tổng thì sao có thể lái một chiếc Jetta cũ kỹ kia cho được?” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói. “Anh định đổi xe mới cho tôi? Không phải là có ý đồ gì xấu đấy chứ?!” Dương Quan Quan cảnh giác lùi về sau, ôm chặt hai cánh tay của mình. “Cô không cần phải dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, kể cả hiện giờ tôi có muốn làm gì cô đi nữa thì cô cũng chẳng phản kháng được.” “Chỉ là cô có tư duy như vậy ngược lại là một chuyện tốt.” “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo*. Điểm này phải nhớ cho kỹ, miễn cho lại chịu thiệt.” Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp “Tôi mua xe cho cô xem như là khen thưởng, dù sao cô cũng có không ít công lao sáng tạo đối với công ty.” Tề Đẳng Nhàn thấy bộ dạng này của Dương Quan Quan thì cảm thấy buồn cười, bất đắc dĩ lắc đầu, lại nhắc nhở nói: “Còn nữa, dưới tình huống như này cô tốt nhất không nên biểu hiện cảnh giác rõ ràng như vậy, nếu không đụng phải mấy tên đàn ông có ham muốn chinh phục mạnh mẽ thì sẽ phản ngược lại, cần phải tự nhiên một chút.”