Tuyệt Thế Cường Long

chương 564

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 564 Lấy tình trạng như này của Sở Vô Đạo mà đối mặt với cường giả như Vladimir thì chính là tự tay dâng đồ ăn tới miệng hổ. Nếu vậy thì rốt cuộc ai mới là người giết chết Vladimir?! Hướng Đông Tinh ở bên cạnh xem ở trong mắt, nghe trong tai, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh, sợ là Ngọc Tiểu Long cô có nghĩ đến nát óc cũng không thể nào tưởng tượng được người đánh chết được Vladimir chính là Tề Đẳng Nhàn mà cô vẫn luôn khinh thường được đúng không?! “Không phải anh.” Ngọc Tiểu Long nhíu mày lắc lắc đầu, quay đầu nhìn Hướng Đông Tinh hỏi: “Rốt cuộc thì ai mới là người giết Vladimir?!” Hướng Đông Tinh khinh thường nói: “Ngày đó cô đánh không lại thì trực tiếp chạy, không tuân thủ giao kèo trước, còn suýt chút nữa hại chết tôi, dựa vào cái gì mà tôi phải nói cho cô biết?” Sắc mặt Ngọc Tiểu Long khó coi, nói đến cái này thì thật sự không có cách nào hỏi tiếp được. Cô ta vốn tưởng là do Sở Vô Đạo đánh chết Vladimir, nhưng sự thật hôm nay nói cho cô ta biết rằng chuyện không phải như thế. Nếu vậy, rốt cuộc thì ngày đó là ai sau khi cô ta bỏ chạy giết chết anh ta? Khả năng là Lôi Cuồng không lớn, anh ta có năng lực bảo vệ được Hướng Đông Tinh bình yên rời khỏi nhưng tuyệt đối không có khả năng đánh chết được Vladimir, kể cả là Vladimir sau khi đã bị tiêu hao thể lực sau khi đánh với mình đi chăng nữa! “Tôi còn tưởng rằng Hướng tổng có con át chủ bài như nào, hoá ra cũng chỉ là một Sở tiên sinh đổ vào tám tỷ mà thôi!” “Chẳng lẽ cô không biết rằng tám tỷ này không thể nào cứu được tập đoàn Hướng thị của cô sao?” “Còn cả Sở tiên sinh đây nữa, rõ ràng anh đã biết rằng số tiền này nhất định sẽ ném đá xuống sông, vì sao còn khăng khăng muốn đầu tư vào nó?” Đột nhiên Vương Hổ mở miệng nói chuyện, chỉ thằng vào trọng tâm của vấn đề chính. Sở Vô Đạo lại cười cười: “Tôi cũng không phải là con át chủ bài mà Hướng tổng dựa vào đâu, người tổng dựa vào có thân phận khác cơ. Tôi đây chẳng qua chỉ là mượn gió tới đây tìm kiếm cơ hội phát tài thôi!” Lời này vừa ra đều khiến mọi người kinh ngạc, sôi nổi hướng ánh mắt về phía Hướng Đông Tinh! “Hôm nay, tôi xin tuyên bố ở trong yến hội này.” Hướng Đông Tinh diện vô biểu tình nói: “Từ tổng sẽ không để ý chuyện tôi mượn hoa hiến phật chứ?” “Xin cứ tự nhiên!” Từ Ngạo Tuyết lạnh mặt đáp. Lục tục sau đó lại tới không ít nhân vật lớn, những nhân vật nổi danh ở thành phố Trung Hải như Hoàng Văn Đào, Hoàng Văn Lãng hay Tôn Hưng Chương cũng đều lần lượt trình diện. Kiều Thu Mộng gom góp dũng khí đi tới bên cạnh Sở Vô Đạo, nói: “Sở tiên sinh, tôi là Kiều Thu Mộng!” Sở Vô Đạo ngẩn người, anh ta căn bản chẳng hề quen biết gì với Kiều Thu Mộng cả, nên cười cười đáp lại: “Cô có chuyện gì sap?” Kiều Thu Mộng bị câu hỏi ngược lại này của Sở Vô Đạo làm cho ngốc ra một chút, sau đó hơi nhấp môi rồi nói: “Ba mẹ tôi bảo tôi tới cảm ơn anh thật tốt.” Sở Vô Đạo lập tức thắc mắc đầy đầu, hỏi: “Vì sao lại muốn cảm ơn tôi?” “Lần trước trong bữa tiệc mừng ba mươi năm bọn họ kết hôn anh có tặng cho bọn họ một chiếc xe, nên bọn họ vẫn luôn muốn để tôi cảm ơn anh.” Kiều Thu Mộng vội vàng nói. Sở Vô Đạo hoàn toàn ngốc lăng ra, ngẩn người nói: “Kỷ niệm ba mươi năm? Tặng xe? Có chuyện này sao?” Kiều Thu Mộng nghe vậy thì trực tiếp ngạc nhiên, chẳng lẽ chiếc xe kia không phải do Sở Vô Đạo tặng sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio