Chương 569 Rất nhiều doanh nhân đứng ở phe trung lập thấy một màn như vậy cũng hơi có chút dao động, một đám sôi nổi tìm hiểu về liên minh kinh tế Từ thị, nói bóng nói gió hỏi xem bọn họ có còn thiếu người đầu tư nữa hay không. “Ha ha ha, mọi người đều đến vì Từ Ngạo Tuyết tôi đây, đó chính là vinh hạnh của tôi, mọi người nguyện ý đầu Từ thị ai tôi cũng đều sẽ không từ chối!” Từ Ngạo Tuyết cười phá lên, dũng cảm nói vậy đưa tới một trận vỗ tay hoan hô của mọi người. Tập đoàn Hướng thị ở trong đông đảo các xí nghiệp cứ như vậy mà bị cô lập! Chỉ là nhìn thấy nhiều doanh nhân đứng về phe của liên minh kinh tế Từ thị như vậy nhưng sắc mặt của Hướng Đông Tinh vẫn mảy may không có nửa điểm biến hoá. Cô ta vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, loại bình tĩnh này ở trong mắt của mọi người đều cho rằng cô ta đang cố ra vẻ trấn định. Dù sao thì con người cũng là động vật quần cư, một khi bị cô lập thì cảm giác phía sau đó sẽ không còn an toàn nữa. Từ Ngạo Tuyết tuyên bố lần cuối, hôm nay, ở trong yến hội này, liên minh kinh tế Từ thị thu về một trăm hai mươi Triều Tiên vốn! Hiện trường lập tức vang lên một trận vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, có nhiều vốn và nguồn trợ lực cường đại như vậy, tập đoàn Từ thị có thể sánh ngang với vùng đất bất bại! Hoàng Văn Đào cũng hơi vỗ tay một chút, trong lòng lại tính toán thử một chút số vốn tổng mà liên minh kinh tế Từ thị hiện có, sợ không chỉ có hơn năm trăm triệu mà thôi. Giàu có nhiều tiền như vậy thì sao Từ Ngạo Tuyết có thể thua được? Ông ta liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, cười lắc lắc đầu, lúc trước Tề Đẳng Nhàn nói chuyện giật gân như vậy phỏng chừng là muốn giảm bớt áp lực lên tập đoàn Hướng thị. “Tề đại sư, việc lần trước tôi không đồng ý với cậu, cậu cũng đừng trách tôi nữa. Tôi chỉ là một thương nhân, mà thương nhân thì chỉ để ý tới lợi ích!” Hoàng Văn Đào chủ động bưng ly rượu tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn giải thích. “Hoàng đại tiên sinh khách sáo rồi, lựa chọn như thế nào là quyền của ông, tôi sẽ không trách móc ông gì cả.” Tề Đẳng Nhàn chạm ly với Hoàng Văn Đào, mỉm cười nói. Hoàng Văn Đào gật gật đầu: “Tề đại sư không ngại thì tốt rồi, mọi người sau này vẫn là bạn tốt, có chuyện gì có thể hỗ trợ lẫn nhau!” Tề Đẳng Nhàn nói: “Hoàng đại tiên sinh thật sự không muốn suy xét kỹ lại một lần nữa sao, xác định muốn đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị?” Hoàng Văn Đào nói: “Doanh nhân Đông Hải phần lớn đều tham dự vào liên minh kinh tế Từ thị, tôi tất nhiên sẽ không ngoại lệ….” Tề Đẳng Nhàn cười cười, lời khuyên hay khó bảo được quỷ đáng chết, chỉ mong sao Hoàng Văn Đào không đầu tư nhiều tiền lắm, nếu không đến lúc đó toàn bộ mất trắng thì hắn cũng sẽ bận lòng. “Hoàng đại tiên sinh, Tề tổng tới nói với ông chuyện này là nể mặt mũi bạn bè với ông.” Hướng Đông Tinh ở một bên không nóng không lạnh nói một câu. “Tự nhiên tôi cũng sẽ đối đãi với Tề tổng như bạn bè, nhưng mối quan hệ này hiện giờ chỉ sợ cũng chỉ có thể dùng một câu ngạn ngữ của nước Mỹ gì mà – – Kinh doanh chính là kinh doanh.” Hoàng Văn Đào cười nói. Hướng Đông Tinh cười cười, trong nụ cười thế mà có một tia trào phúng khiến cho Hoàng Văn Đào cảm thấy có chút khó chịu. Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ lại ngay lúc này đi tới, nghiễm nhiên đã mang theo một cỗ tư thái của người thắng cuộc, dùng cảm giác từ trên cao nhìn xuống dưới liếc Hướng Đông Tinh.