Chương 58 Tề Đẳng Nhàn lại đột ngột ra tay ngay lúc này, một phen bóp cổ Khang Học Quyền, bàn tay to như kìm sắt vậy, chỉ cần hơi dùng chút sức là có thể khiến Khang Học Quyền chết ngay lập tức. Khang Hướng Vinh cả kinh, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại thật sự to gan lớn mật như vậy, dám can đảm động thủ ở trước mặt Khang Hướng Vinh mình như vậy. “Dừng tay, nếu cậu dám động vào tam thiếu gia, tôi lập tức khiến cho Kiều gia máu chảy thành sông! Đồng thời cái mạng chó của cậu tôi cũng sẽ lấy luôn!” Trong mắt Khang Hướng Vinh lập lòe sát khí, tức giận quát lớn. Mọi người Kiều gia đều bị dọa cho suýt ngất, sôi nổi quát lớn Tề Đẳng Nhàn nhanh tay buông Khang Học Quyền ra. Kiều Thu Mộng rưng rưng nói “Tề Đẳng Nhàn, anh mau chóng thả Khang thiếu ra đi, lời anh ta nói tôi làm theo là được….” Cô ta biết rằng hiện giờ làm theo thì về sau sẽ chẳng còn mặt mũi gặp người, nhưng việc cấp bách hiện tại là bảo toàn tính mạng của người nhà. Sau khi làm loại sự tình tổn hại mặt mũi này thì cùng lắm tự tuyệt hậu thế, xong hết mọi chuyện thì ai dám bắt cô ta chịu đựng một người chồng như Tề Đẳng Nhàn nữa đây? Nhưng những lời này của Kiều Thu Mộng vẫn chưa khiến Tề Đẳng Nhàn phải để ý tới. “Phải vậy không? Tôi muốn nhìn thử xem chút, tôi động anh ta thì ông có thể làm được gì!” Mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh xuống, vươn tay nện xuống một quyền ở trên mặt Khang Học Quyền. “Bang!” Một đấm này vang tiếng giòn tan, không thua gì thời điểm trời nắng bỗng nhiên lại bị một tiếng sét đánh! “Vương bát đản, mày mau buông Khang thiếu ra đi, nếu không sẽ không đơn thuần chỉ để Kiều gia chôn cùng mày mà ngay cả bạn bè thân thích cũng sẽ đều cả nhà diệt môn!” “Mày cái đồ con kiến hèn mọn này, cũng dám đánh quý nhân như Khang thiếu, hôm nay dù cho thiên vương gia tới cũng không cứu nổi mày!” “Mày còn dám động Khang thiếu thêm một chút thì tao liều mạng với mày!” Tề Đẳng Nhàn đối với mấy người nịnh nọt đều đầy mặt khinh thường, duỗi tay lại nện thêm một quyền vào mặt Khang Học Quyền. Sau đó, hắn ngạo mạn mà lại không thú vị nhìn một đám chuyên nịnh nọt và Khang Hướng Vinh, hỏi “Như vậy có được tính là tôi đã động vào anh ta không?” Sắc mặt của Khang Hướng Vinh trầm xuống, bước chân hơi động chút khiến mặt đất rung động sàn sạt, tùy thời đều có thể tìm đúng thời cơ ra tay một kích giết chết Tề Đẳng Nhàn. “Không phải nói tôi động vào anh ta một chút thì sẽ có hậu quả sao? Vậy sao hiện giờ tôi vẫn còn tốt vậy?” Tề Đẳng Nhàn hỏi. Thấy mọi người ngoại trừ khiếp sợ chính là thờ ơ, vì thế nhắm tới đầu gối và bụng của Khang Học Quyền hung hăng nện một quyền. “Nôn!” Khang Học Quyền hét thảm một tiếng, trong miệng phun ra một búng máu, ruột gan lẫn lộn lại với nhau, khó chịu xanh tím đầy mặt. Tề Đẳng Nhàn như suy tư gì đó hỏi “Vậy thì như này có được tính là động tới Khang thiếu của các người không?!” “Bang!” Tề Đẳng Nhàn giơ tay lại nện thêm một quyền ở trên mặt Khang Học Quyền, trên mặt lạnh lùng nói “Hạ thuốc vợ của tôi?”