Tuyệt Thế Cường Long

chương 607

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 607 Tất cả mọi người khen không dứt miệng Ngọc Tiểu Long, chỉ cảm thấy Tề Đẳng Nhàn người này ở trước mặt cô ấy không có bất kỳ phần thắng nào. Lý Vân Uyển nhìn thấy sắc mặt cũng nghiêm túc lên, tiễn thuật cảnh đẹp ý vui của Ngọc Tiểu Long này, đến cô cũng muốn mở miệng khen, nếu không phải bây giờ đang đối nghịch cô cũng không nhịn được mà vỗ tay theo! Dương Quan Quan cũng có cảm giác như vậy, miệng nhỏ hơi mở ra, kinh ngạc đến nỗi không khép lại được, ánh mắt nhìn về phía Ngọc Tiểu Long tràn đầy sùng bái và ngưỡng mộ! Nếu Ngọc Tiểu Long là nam nhân, như vậy cô ta không biết sẽ bắt được bao nhiêu trái tim của các thiếu nữ. Mũi tên thứ sau, lại trúng hồng tâm! Mũi tên thứ bảy, vẫn trúng hồng tâm, nhưng mà có chút sai lầm, không có chuẩn như mấy mũi tên trước đó. Khi bắn mũi tên thứ tám, Ngọc Tiểu Long sắc mặt trở nên nghiêm túc, càng xa tất nhiên là càng khó, muốn dự đoán chính xác quỹ đạo rơi xuống cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Ngón tay như ngọc của cô bây giờ đã có chút phiếm hồng. “Vụt!” Mũi tên thứ tám bay ra, vẫn trúng hồng tâm! Đám người lớn tiếng kinh hô lần nữa! Việc này quá khoa trương rồi, Cung năm thạch liên tục bắn ra tám mũi tên, hơn nữa mỗi một mũi tên đều chính xác thái quá, đều trúng hồng tâm! Những chiến tướng thời cổ khi dùng đại cung như vậy, liên tục bắn ba, năm mũi tên sẽ mệt mỏi, càng đừng nói đến việc bảo trì độ chính xác như này? “Ngọc tướng quân đúng là Hoa Mộc Lan thời nay mà!” “Hoa Mộc Lan làm sao xứng so với Ngọc tướng quân? Ngọc tướng quân rõ ràng là Lữ Bố bản nữ, độc nhất vô nhị!” “Quá thần kỳ, không biết Ngọc tướng quân làm thế nào mà luyện được thuật bắn cung lợi hại như thế!” Trong miệng mọi người phát ra từng tiếng thán phục sợ hãi, nhìn thấy Ngọc Tiểu Long cầm lấy mũi tên thứ chín. “Vụt!” Mũi tên thứ chín bay ra, vẫn trúng hồng tâm. Cung năm thạch, liên tục bắn ra chín mũi tên, tất cả đều trúng hồng tâm! Đến một mũi tên cuối cùng, cũng là mũi tên thứ mười, cái bia ngắm nguy hiểm kia ở nơi cách hơn trăm bước. Từ chỗ này nhìn sang, cái bia kia chỉ có nho bé một chấm, thậm chí ngay cả hồng tâm cũng nhìn không rõ ràng, là độ khó vô cùng nguy hiểm, có thể tưởng tượng được có bao nhiêu khoa trương! Ngọc Tiểu Long giương cung lắp tên xong lại ngắm ngay, cặp mắt của cô nheo lại, đôi tay mảnh khảnh vẫn như cũ vững như bàn thạch, không hề run rẩy chút nào. Cô đang chậm rãi điều chỉnh hô hấp, sau một lát, hô hấp dừng lại, quát nhẹ một tiếng: “Trúng!” Sau khi nói xong, buông dây cung ra, vụt một tiếng, mũi tên như sao băng bay vụt ra ngoài! Đám người thấy mũi tên kia đầu tiên đang bay lên cao cao, có chênh lệch rất lớn so với bia, nhưng đến nửa đường, mũi tên bắt đầu hạ thấp xuống vì lực trở nên yếu hơn! “Vèo!” Một tiếng trầm đục vang lên, tất cả mọi người không khỏi đưa mắt nhìn lên màn hình lớn. Chỉ thấy trên hồng tâm của cái bia ngắm kia, đã có thêm một mũi tên!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio