Tuyệt Thế Cường Long

chương 647

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 647 Kiều Thu Mộng hiểu rõ việc đánh người của Bogdanov sẽ có kết cục như thế nào, một khi đã bị Bogdanov làm khó, cho dù có là ông trời cũng khó mà chịu được. Bogdanov dù sao cũng là con trai của trùm sò của Tuyết Quốc, tuy rằng tên “trùm sò” này đang vướng phải mâu thuẫn lớn với chính phủ bên ấy, nhưng ông ta có quyền thế, tiền bạc, thậm chí còn khống chế được nền kinh tế của Tuyết Quốc! Nếu như Bogdanov mượn cơ hội này để làm khó dễ, thông qua chính phủ Tuyết Quốc để tạo áp lực cho Hoa Quốc, vậy thì dù Tề Đẳng Nhàn có ô dù vững chắc đến đâu cũng không khỏi cảnh tai ương. Ivanov cười thảm một tiếng, gã nói với Tề Đẳng Nhàn: “Cô ta nói không sai, mày chết chắc rồi!” Khuôn mặt Dương Quan Quan cũng tái nhợt, cô ta cũng không ngờ mọi chuyện sẽ loạn đến nước này, Tề Đẳng Nhàn cũng đã đánh tới nỗi cha mẹ người ta nhận không ra. “Chết chắc rồi đúng không?” Tề Đẳng Nhàn giơ tay lên, lại vả thêm một phát vào miệng Ivanov, khiến cho răng lợi gã cũng bắt đầu bật máu. “Cậu ta chính là Tề Đẳng Nhàn của tập đoàn Hướng Thị kia đó, nghe nói đã đầu tư cho tập đoàn này mười tỷ đô la mỹ!” “Mười tỷ đô la mỹ quả đúng là không ít, cũng rất có thực lực! Có điều đắc tội với Bogdanov… Có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng.” “Đúng vậy, ở Tuyết Quốc, cho dù là thân phận hay địa vị, Bogdanov luôn là kẻ đứng đầu, nếu như ngài ấy ép buộc chính phủ Tuyết Quốc gây sức ép tới Hoa Quốc chúng ta, vậy thì không ai có thể giữ được tên này nữa.” Mọi người thấy hắn cực kỳ điên rồ, thậm chí còn cho Ivanov thêm một bạt tai, đều không kìm lòng được mà lắc đầu ngao ngán. Kiều Thu Mộng cười khổ: “Anh có thể nghe tôi khuyên một câu được không? Anh cứ một hai phải làm theo ý mình như vậy, kết cục của anh sẽ thảm lắm đó…” Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Khi trước không phải cô cũng chẳng chịu nghe tôi khuyên lấy một câu sao?” Kiều Thu Mộng bị mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho mặt đỏ tai hồng, nhất thời không biết phản bác ra sao. Dương Quan Quan vội vàng hoà giải: “Mộng Mộng, cậu đừng có nóng, con người anh ta vốn là như vậy, làm chuyện gì cũng chẳng dùng tới đầu óc, đúng là đáng giận!” Kiều Thu Mộng nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái thật sâu, sau đó không nói thêm lời nào nữa, chuyện đã đến nước này, còn có gì để nói nữa cơ chứ? “Cạch” Đúng vào lúc này, cánh cửa phòng đột nhiên bật mở. Bogdanov đi ra từ trong phòng, vẻ mặt lạnh lùng. Nhìn thấy tình cảnh bên ngoài phòng, sắc mặt cậu ta trở nên càng đáng sợ hơn. “Ngài Bogdanov…” Ivanov khó khăn hô lên một tiếng. Tề Đẳng Nhàn trông thấy người muốn gặp liền tiện tay ném Ivanov xuống. Toàn thân gã bị ném lên nền đất, tạo ra một tiếng “phịch” khiến mọi người ở đây đều kinh hồn khiếp vía. Trông thấy Bogdanov rời khỏi phòng khách sạn, mọi người đồng loạt nín thở, ai nấy đều vô cùng căng thẳng, không biết cậu ta sẽ dùng cách gì để trừng trị tên Tề Đẳng Nhàn này. Bogdanov dùng ánh mắt vô cảm nhìn Ivanov, khắp mặt gã toàn là máu, cậu ta lãnh đạm bảo: “Ngu xuẩn, không phải tôi đã nói với anh từ trước rồi hay sao, làm người đừng quá tham lam, bằng không sẽ rước họa vào thân đó.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio