Tuyệt Thế Cường Long

chương 69

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 69 Từ Ngạo Tuyết cũng nhíu mày nói “Họ Tề, anh không có bản lĩnh gì thì thôi đi, đừng lấy tính mạng của cô Hoàng ra đùa giỡn, đứng đây lừa người.” Hoàng Kỳ Bân cũng giận dữ nói “Cậu không thấy trạng thái em gái tôi đang dần chuyển biến tốt đẹp sao? Tề đại sư gì chứ, tôi thấy cậu là tên lừa đảo, sợ Jackson tiên sinh thật sự chữa khỏi cho em gái tôi, cậu không thể lừa gạt bố tôi chứ gì?” “Cậu lập tức cút ra ngoài cho tôi, nếu cậu còn dám quấy rầy Jackson tiên sinh thì tôi sẽ cho người đánh gãy chân cậu, để cậu tự mình bò đến bệnh viện!” “Mạng của em gái tôi so với cái mạng quèn của cậu đắt gấp hàng trăm lần, nếu em ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ bắt cả nhà cậu chôn cùng!” Tề Đẳng Nhàn trầm mặt không nói gì. Hoàng Văn Lãng ho khan một tiếng, nói “Tề đại sư…” Tề Đẳng Nhàn nói “Thị trưởng Hoàng, ông có tin lời tôi vừa nói không?” Hoàng Văn Lãng rất muốn nói mình tin, nhưng Jackson rõ ràng đã giúp bệnh của Hoàng Tình Ca có cải biến rõ rệt, điều này khiến ông không thể trái lương tâm nói ra những lời này. “Tề Đẳng Nhàn, tôi rất rõ anh là người thế nào, anh lừa được thị trưởng Hoàng nhưng không lừa được tôi đâu!” “Nếu anh thật sự có bản lĩnh này thì bây giờ con là một cảnh ngục không tiền không quyền không thế sao?” “Hiện tại danh tiếng của Jackson tiên sinh vang vọng khắp nước Mỹ, chi phí một lần trị liệu lên tới mười vạn đô la! Nếu anh thật sự giỏi hơn ngài ấy thì còn như bây giờ sao?” “Dùng một ít thủ đoạn nhỏ lừa gạt thị trưởng Hoàng lại đi rêu rao khắp nơi, miệng toàn bốc phét, thật đáng xấu hổ và buồn cười!” Từ Ngạo Tuyết không khách khí mà nói thẳng, vẻ mặt đầy coi thường. Cô ta coi thường Tề Đẳng Nhàn là phế vật, hơn nữa, cô ta cũng nghe được đôi điều về người đàn ông này từ Ngọc Tiểu Long và Long Á Nam. Jackson cũng không khỏi bật cười, giọng điệu khinh thường, nói “Cô Từ, không cần để ý tới loại tiểu nhân này, tôi hoàn toàn có thể chữa khỏi bệnh của cô Hoàng!” Từ Ngạo Tuyết hất cằm về phía Tề Đẳng Nhàn, cười lạnh nói “Anh nghe thấy không?” Hoàng Kỳ Bân cũng trầm mặt nói “Còn không mau cút ra ngoài, tên hề!” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, sau đó hơi nhún vai, nói “Được thôi, các người muốn lấy mạng người ra đùa giỡn thì tôi cũng không ngăn cản. Sau khi xảy ra chuyện thì đừng trách tôi không nhắc trước!” “Tề đại sư, tôi biết cậu có bản lĩnh nhưng cậu cũng nên hiểu đạo lý cẩn thận từ lời nói đến việc làm!” Hoàng Văn Lãng nhìn không được mà mở miệng khuyên giải, nhưng giọng điệu có chút khó nghe. Hoàng Kỳ Bân giận dữ quát “Đồ rác rưởi như mày mà dám nguyền rủa em gái tao? Người đâu, kéo hắn ra ngoài, đánh gãy chân cho tôi!” Hoàng Văn Lãng lại khoát tay ngăn cản Hoàng Kỳ Bân, lạnh lùng nói “Người tới là khách, không cần quá vô lễ! Tề đại sư, cậu đi đi. Chuyện này, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu.” Tề Đẳng Nhàn cười nhạo rồi xoay người rời đi. “Ba, ba nhìn xem, ba tìm đến loại rác rưởi gì vậy. Loại người lừa đảo này nên đánh chết tránh cho bọn họ ra ngoài khắp nơi hại người!” Hoàng Kỳ Bân không buông tha mà mắng tiếp. “Ở Trung Quốc còn nhiều kẻ lừa đảo thật. Nếu là ở Mỹ thì loại người này không tồn tại nổi!” Jackson cũng lên tiếng chế giễu Hoàng Văn Lãng ngượng ngùng cười xòa, nói “Jackson tiên sinh, xin ngài hãy tiếp tục trị liệu cho con gái tôi đi!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio