“Ban nãy tôi đã cho ông hai sự lựa chọn, bây giờ ông hãy quyết định xem chọn cái nào đi!” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói. “Ha ha ha, đương nhiên tôi sẽ chọn cái thứ hai!” Long Tông Toàn cười phá lên. Ánh mắt ông ta lạnh lùng nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn nói: “Chỉ mong cậu sẽ không hối hận, chờ đến lúc tôi giẫm chết cậu thì toàn bộ Kiều gia đều đi đời nhà ma! Còn về phần Kiều Thu Mộng chờ tôi chơi cô ta chán rồi sẽ tính xử lý cô ta sau!” Kiều Quốc Đào nghe được câu nói hết sức kiêu ngạo này của hắn thì vô cùng tức giận mặt đỏ tía tai. Chỉ có điều Kiều gia không cùng đẳng cấp với Long Tông Toàn, ông không thể làm gì khác, cho dù là muốn cả hai cùng cá chết lưới rách ông cũng làm không được. Cho nên tất cả hy vọng bây giờ đều gửi gắm lên người Tề Đẳng Nhàn. Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Được thôi, tôi hy vọng ông có thể tìm được người nào đó tới giẫm chết tôi.” “Người đầu tiên ông gọi tới đã không được rồi vậy tôi sẽ tát ông một cái, người thứ hai không được vậy sẽ là hai cái tát…” “Cứ đánh như thế liên tục cho đến khi ông chết thì thôi.” Lúc Tề Đẳng Nhàn nói ra những lời này, trong ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng sắc bén. Long Tông Toàn lạnh nhạt nói: “Chỉ là con rể của Kiều gia thôi, cậu có tư cách gì mà đe dọa tôi? Được thôi tôi sẽ nhìn xem rốt cuộc là cậu lợi hại đến đâu, có xứng động đến tôi hay không!” Nói xong lời này Long Tông Toàn rút di động ra gọi cuộc điện thoại đầu tiên. Cuộc gọi đầu tiên này hắn trực tiếp gọi cho Tô Chính Dương – thanh tra sở cảnh sát thành phố Trung Hải! Tô Chính Dương là ngôi sao mới của sở cảnh sát thành phố Trung Hải, năm nay mới hơn ba mươi tuổi có năng lực vượt trột xuất chúng, hơn nữa còn rất biết khai thác. Anh ta cũng được xem là người kế nghiệp tiếp theo của cảnh sát trưởng sở cảnh sát thành phố Trung Hải. “Chờ đi, người sắp tới rồi, hy vọng cậu vẫn có thể mạnh mồm như thế!” Long Tông Toàn nói. Một lát sau, Tô Chính Dương xuất hiện, dẫn hai thuộc hạ dưới trướng qua đây, sau khi nhìn thấy Long Tông Toàn thì làm vẻ mặt tươi cười chào hỏi. “Long tổng, ngài gọi tôi tới đây là có chuyện gì muốn phân phó sao?” Tô Chính Dương rất khách sáo, nói cho cùng thì người có bối cảnh thân phận như Long Tông Toàn nếu có thể trợ giúp cho ông ta thì trong tương lai anh ta cũng sẽ tránh đi đường vòng nhiều. Long Tông Toàn gật đầu nói: “Thanh tra Tô, chỗ này có một tên côn đồ đã đánh trọng thương thư ký của ta!” “Sở Băng là con gái nuôi của tôi, trong lúc tham gia yến hội bị người phụ nữ tên Kiều Thu Mộng ghen ghét đố kị nên đã hãm hại nó khiến nó bị thương nặng!” “Vì vậy ta đã phái thư ký Văn Phong tới đây để tìm người Kiều gia đòi công bằng lý lẽ.” “Nào ngờ Văn Phong đến đây lại bị đánh cho một trận tàn nhẫn như vậy, cậu nhìn xem người đang ngồi ở đằng kia kìa, mặt đầy máu.” Văn Phong nhìn Tô Chính Dương cười gượng, bộ dạng vô cùng chật vật thảm hại khiến cho ai nhìn cũng chút sởn tóc gáy. Long Tông Toàn tiếp tục nói: “Hơn nữa thằng nhãi ranh này còn dám uy hiếp tôi, nói nếu tôi không lấy một trăm triệu cho hắn thì sẽ đắp mồ chôn thây tôi ở đây. Tôi không có biện pháp nào khác nên lúc này đành gọi thanh tra Tô qua đây phân xử giúp tôi.” Kiều Quốc Đào nghe thấy vậy không kìm được cơn giận nói: “Thanh tra Tô, sự tình không phải như hắn nói…” “Đủ rồi, ông không cần phải giải thích!” “Long tổng nói cái gì thì chính là cái đó, người có thân phận như Long tổng đây cần gì phải hạ thấp thân phận bôi nhọ mấy người Kiều gia thấp hèn các người?” “Các người thật là to gan dám đắc tội với cả Long tổng, đúng là tự tìm đường chết!” Sắc mặt Tô Chính Dương tối sầm lớn tiếng răn đe, đánh gãy lời giải thích của Kiều Quốc Đào. Long Tông Toàn cười ha hả nói: “Tôi muốn đổi trắng thay đen thì nó nhất định phải là đen. Ngược lại tôi muốn đổi đen thành trắng thì nó cũng nhất định phải là trắng.” “Lũ phế vật các người lấy cái gì để đấu với tôi chứ?” Ông ta nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn mà nói với vẻ mặt đắc ý. “Là anh ra tay đánh người đúng không? Còn tống tiền Long tổng một trăm triệu? Anh bị tình nghi về việc thực hiện hành vi cố ý gây thương tích đồng thời tống tiền và đe dọa, tôi phải tiến hành bắt giữ anh!” Tô Chính Dương quay đầu đối diện với Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói.