Tuyệt Thế Cường Long

chương 723

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 723 “Chắc Thu Mộng đang nói đến ngày đầu tiên các cháu gặp nhau khi còn nhỏ.” “Cháu không nhớ, không ngờ là cô ấy vẫn còn nhớ rõ ngày này.” “Ha ha… Thu Mộng con cứ yên tâm, nhất định Đẳng Nhàn sẽ chuẩn bị quà cho con.” Kiến Quốc Đào vừa giải thích vừa giảng hòa thay cho Tề Đẳng Nhàn. Kiều Thu Mộng nhìn Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói: “Thật ư? Hẳn là anh vẫn còn nhớ? Thế nên anh mới chuẩn bị quà cho em!” Tề Đẳng Nhàn vuốt lòng ngực của chính mình ngay lập tức, nói rất chắc nịch: “Chắc chắn rồi, sao anh có thể không chuẩn bị quà cho em?” Sau khi nói xong lời này, hắn sờ túi của chính mình, trực tiếp móc ra cây bút Parker được tặng bởi Lý Vân Uyển rồi đưa cho Kiều Thu Mộng. “Em nhìn này, đây là cây bút máy phiên bản giới hạn mà anh đã chuẩn bị từ trước, anh cố ý đấu giá trên mạng để mua đấy, món quà chỉ dành riêng cho em!” Dáng vẻ của Tề Đẳng Nhàn trông rất của người phúc ta. “Nếu em dùng cây bút này thì có thể xử lý tốt những công việc trong văn phòng.” “Mỗi khi ký tên, em có thể nhớ đến anh.” “Sau đó nhờ sự cổ vũ của anh dành cho em thì em càng có thêm động lực để làm việc, tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn!” Kiều Thu Mộng bị những lời nói hùng hồn của Tề Đẳng Nhàn làm cảm động đến rối tinh rối mù, nước mắt lưng tròng, cô ta trân trọng ôm cây bút vào trong lòng ngực rồi nói: “Cảm ơn chồng!” Tề Đẳng Nhàn cười nhe răng nói: “Em không cần phải khách khí!” Đồng thời, trong lòng Tề Đẳng Nhàn có chút ngạc nhiên, không ngờ Kiều Thu Mộng thế mà vẫn còn nhớ ngày đầu tiên hai người gặp nhau khi còn nhỏ! Xem ra chính mình ở trong lòng Kiều Thu Mộng cũng không hư hỏng tới như vậy! Nhớ lại mấy lần gây chuyện lúc trước, Kiều Thu Mộng đều tìm cách để hắn có thể chạy trốn, nếu bây giờ cẩn thận suy nghĩ thì có thể thấy trong đó chứa rất nhiều sự quan tâm. Thao tác cợt nhả này của Tề Đẳng Nhàn rất lưu loát, quà Lý Vân Uyển vừa tặng cho hắn, chỉ vừa qua tay là đã bị hắn tặng cho Kiều Thu Mộng không chớp mắt, bộ dạng nói dối cũng rất thành thạo, quả thật là có thiên phú của một tên trai đểu. “Ha ha ha, mọi người đều rất vui, mau đến đây ăn cơm!” Kiều Quốc Đào vui vẻ nói. “Vâng, cảm ơn chú Kiều.” Tề Đẳng Nhàn đáp lại. Kiều Thu Mộng chớp mắt tò mò hỏi: “Chồng à, tại sao anh lại gọi ba của em là chú như thế? Anh cũng phải gọi bằng ba!” Kiều Quốc Đào giảng hòa nhanh chóng: “Đó là do Đẳng Nhàn đã gọi ba như vậy từ khi còn nhỏ, trong lúc nhất thời vẫn không thể thay đổi, con không nhớ à?” Kiều Thu Mộng gật đầu trầm ngâm rồi mới nói: “Hình như là có chuyện như vậy.” Tề Đẳng Nhàn giơ ngón tay cái cho Kiều Quốc Đào, ý nói ông rất cao siêu. Trong lòng Kiều Quốc Đào buồn bực không vui khi nhận được lời khen ấy, nếu lúc trước kiên trì với ý nghĩ của chính mình, để Tề Đẳng Nhàn thay đổi cách gọi thì bây giờ lời nói sẽ vô cùng hợp lẽ! Trông thấy Kiều Thu Mộng vẫn luôn thưởng thức cây bút Parker trong tay, lập tức Tề Đẳng Nhàn nói: “Thu Mộng, em phải bảo quản cây bút này cho thật kỹ.. Để tránh bị mất, thì vẫn nên đặt trong văn phòng để ký văn kiện thôi, đừng để chỗ khác.” Lời này của hắn cũng là bởi vì muốn phòng ngừa cẩn thận, miễn cho Kiều Thu Mộng luôn mang theo cây bút này bên người, khi bị Lý Vân Uyển nhìn thấy, nếu như vậy thì sẽ xảy ra cảnh bắt gian cực kỳ khủng khiếp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio