Chương 748 Tề Đẳng Nhàn một cuộc điện thoại gọi tới hai người, trong đó một người là Tiểu Lôi, một người nữa là Thương Quân. Hiện tại Thương Quân đã không còn địch ý đối với Tề Đẳng Nhàn, bởi vì anh ta biết rõ ràng hai người bọn họ căn bản là không cùng tầng lớp nên anh ta tiếp tục giữ ý thù địch người ta cũng chẳng qua là tự tìm đường chết mà thôi. “Bộ trưởng Tề, mục đích của hành động lần này là gì? Cả tôi và Tiểu Lôi đều nghe theo anh phân phó.” Vẻ mặt Thương Quân cười ha hả, tỏ vẻ cực kỳ lễ độ đối với Tề Đẳng Nhàn. Lúc trước hai người từng có mâu thuẫn hơn nữa Thương Quân còn bị chỉnh đốn rất thê thảm, nhưng hiện tại Tề Đẳng Nhàn căn bản không để trong lòng chút chuyện ấy chỉ cười nói “Đi theo tôi là được.” Một đoàn bốn người ngồi trên một chiếc SUV và đem hai thùng chuột bạch xếp đặt ổn thỏa vào chính giữa cốp xe một đường đi về hướng nơi mà thám tử đã tra được lúc trước. Nhà xưởng này là một xưởng điện tử nhỏ không phải do Từ Ngạo Tuyết đứng tên, đương nhiên như thế này sẽ che được tai mắt của người khác tốt hơn. Vì cổng chính của xưởng điện tử có bảo vệ đứng canh gác cho nên bọn họ đem xe đậu ở chỗ thích hợp, có điều tương đối lệch. “Đi, chúng ta đi vào trước.” Tề Đẳng Nhàn chỉ huy Tiểu Lôi và Thương Quân mang hai thùng chuột trắng nhỏ xuống xe, một đường lặng yên lẻn tới cạnh vách tường thấp của xưởng điện tử. Tường cũng chỉ cao tầm hai thước nên đối với những người tập võ như Thương Quân với Tiểu Lôi mà nói là chuyện cỏn con không đáng kể, dễ dàng trèo lên, sau đó Tề Đẳng Nhàn đưa chuột trắng nhỏ từ đầu bên này ném qua. Lý Vân Uyển không có kỹ năng như họ nên chỉ có thể để cho Tề Đẳng Nhàn đỡ lên. “Mông Vân Uyển càng ngày càng có độ co giãn.” Tề Đẳng Nhàn nâng Lý Vân Uyển lên đầu tường, trong lòng không khỏi âm thầm đắc ý “Ở phương diện này anh chiếm hơn một nửa công lao không có gì sai đúng chứ?” Chờ sau khi Lý Vân Uyển lên đầu tưởng, trước tiên Tề Đẳng Nhàn bật người qua sau đó đứng tại phía dưới bảo cô ta nhảy xuống. Sau khi Lý Vân Uyển nhảy xuống Tề Đẳng Nhàn thuận lợi tiếp được không để cho cô ta chịu một tí xíu thương tích. Lúc Lý Vân Uyển nhảy xuống khỏi đầu tường cũng không mảy may chần chờ, hiển nhiên cô ta cực kỳ tin tưởng Tề Đẳng Nhàn. “Kế tiếp phải làm như thế nào?” Lý Vân Uyển có chút phấn khởi nói, có loại cảm giác nóng lòng muốn thử. Đúng vào lúc này có hai bảo vệ đi tuần tra ngang qua, Tề Đẳng Nhàn vội vàng lôi kéo cô ta trốn sau bồn hoa, hai người Thương Quân cùng Tiểu Lôi đều cuống quít tìm chỗ ẩn nấp. Lý Vân Uyển ghé vào bên tai Tề Đẳng Nhàn nói “Chuyện này kích thích quá, về sau khi làm loại chuyện này nhớ rõ mang theo em nhiều hơn!” “Mang theo gánh nặng nhỏ như em à?” Tề Đẳng Nhàn tức giận hỏi. “Anh có thể nói chuyện hay không?” Lý Vân Uyển có chút tức giận, há miệng nhẹ nhàng cắn một cái vào lỗ tai anh ta. Đập vào mặt là thơm ngào ngạt mùi hương ngọt ngào, cảm giác bờ môi mềm mại với cái lưỡi nhỏ chạm vào tai làm cho Tề Đẳng Nhàn không khỏi giật mình một cái, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Trong lòng anh ta không khỏi ảo não, nữ nhân này quả nhiên chỉ biết ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của mình, lần sau làm loại chuyện này vẫn là đừng mang theo cô miễn cho bị cô làm hỏng việc.