Tuyệt Thế Cường Long

chương 776

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 776 Tề Đẳng Nhàn kéo Kiều Thu Mộng lui về phía sau, tránh vào trong một góc. “Những mà muốn gặp chồng mình mà lại cần đến tập đoàn Hướng thị để ngẫu nhiên thấy thì cũng thảm quá!” Kiều Thu Mộng chu miệng, vẻ mặt rất đáng yêu. Lúc thang máy tới tầng mười tám lại vào thêm vài người nữa khiến không gian vô cùng nhỏ hẹp. Kiều Thu Mộng cả người gần như dán sát trong lồng ngực Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt cô ta đỏ bừng, hỏi “Chồng ơi, trước kia có phải tôi đối xử với anh không được tốt lắm không?” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người. Kiều Thu Mộng nói “Hai ngày này tôi ở trong nhà tìm không thấy một tấm ảnh chung nào của hai chúng ta, ở trong phòng cũng không tìm được một bộ quần áo nào của anh, thậm chí tôi không cảm giác được dấu vết nào cho thấy anh đã tồn tại trong sinh hoạt của tôi… Ngay cả nhật ký tin nhắn cũng đều ít ỏi đến thảm hại.” Tuy rằng Kiều Thu Mộng mất trí nhớ nhưng bản chất cô ta là một người phụ nữ vô cùng thông minh, nếu không như vậy thì cô ta cũng không đủ năng lực để xử lý toàn bộ tập đoàn Kiều thị. Thông qua những dấu vết trong sinh hoạt, cô ta hoảng hốt nhận ra rằng trước kia chính mình cùng Tề Đẳng Nhàn không hề thân thiết, thậm chí có chút xa cách. “Trước kia cô đối xử với tôi rất tốt, cô sẽ sẵn lòng cho tôi viên đường cuối cùng, bằng lòng cho tôi món đồ chơi cô yêu thích nhất, thậm chí sẵn sàng ở cạnh tôi suốt đêm lúc tôi bị ốm.” Tề Đẳng Nhàn cười nói. “Đó đều là chuyện lúc nhỏ rồi, xem ra…sau khi kết hôn tôi thật sự không đối xử tốt với anh.” Kiều Thu Mộng cảm thấy mất mát, cô ta nhẹ nhàng dùng tay ôm lấy eo Tề Đẳng Nhàn. Tề Đẳng Nhàn vỗ lưng cô ta, thì ra, những hồi ức thời thơ ấu đó trong cảm nhận của Kiều Thu Mộng vẫn luôn luôn đẹp đẽ. Chỉ là không biết từ sau khi lớn lên tại sao quan hệ giữa hai người lại dần dần thay đổi. “Vậy chúng ta ly hôn không phải là giả đó chứ?” Toàn thân Kiều Thu Mộng run rẩy, cô ta cảm thấy hơi hoảng sợ. Tề Đẳng Nhàn cười khổ, Kiều Thu Mộng đã mất trí nhớ, phần đầu cũng bị thương, cô ta có thể đừng thông minh như thế được không? Hắn cảm thấy áo sơ mi của mình đã ươn ướt, chắc hẳn là do nước mắt của Kiều Thu Mộng. “Nhưng mà không sao, tôi đã quên rất nhiều chuyện, dần dần chúng ta sẽ tốt hơn.” Kiều Thu Mộng lại nhẹ nhàng thủ thỉ. Đối mặt với Kiều Thu Mộng chân thành như thế, Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy trong lồng ngực bị tắc đến tràn đầy. “Đến bãi đỗ xe ngầm rồi, đừng ôm!” Thanh âm của Tề Đẳng Nhàn làm Kiều Thu Mộng đang sa vào cảm xúc bừng tỉnh. Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng kêu một tiếng, sắc mặt cô ta đỏ lên sau đó giống như thỏ con linh hoạt từ trong lòng ngực hắn thoát ra. Tề Đẳng Nhàn duỗi tay ôm bả vai cô ta, cười nói “Công việc xong rồi đúng không? Tôi mời cô đi hẹn hò, cô có đi không?” Kiều Thu Mộng sửng sốt, cô ta lập tức gật đầu đồng ý, nói “Đương nhiên muốn đi rồi!” Đầu cô ta chôn vào ngực của Tề Đẳng Nhàn. Dù trước kia như thế nào thì sau này cũng nhất định phải tốt hơn. Tề Đẳng Nhàn ôm Kiều Thu Mộng đi về phía xe của mình, hắn cảm thấy trong lòng ngọt ngào. Công việc gì nữa, đi chào hỏi lấy mối làm quen cũng không thể ảnh hưởng mình bay nhảy giữa đống phụ nữ được, như vậy không phải vui hơn sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio