Chương 837 Vương Hổ nhìn thấy cảnh này, ánh mặt lạnh thấu xương, giọng nói lạnh lùng: “Tề Đẳng Nhàn, anh cũng vậy thôi, không phải lúc nào cũng gặp vận may đâu!” Tề Đẳng Nhàn cúi đầu, cười nói với Hướng Đông Tình: “Cái thằng ngu này chắc cả đời cũng không thể lấy cây bút chì này của cô đâu nhỉ? Xõa tóc ra chút đi, để tên này thèm mà không có được.” Hướng Đông Tình chưa kịp chuẩn bị thì cây bút chì đã bị rút ra, mái tóc đen nhánh của cô ta rơi xuống. Vương Hổ kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, sau đó cảm thấy đau khổ vô cùng. Anh ta biết rõ cây bút chì cắm trên tóc của Hướng Đông Tình có ý nghĩa gì, hầu như không ai có thể đụng đến nó. Một người đàn ông có thể lấy đi đồ vật quan trọng nhất của người phụ nữ đủ hiểu mối quan hệ hai người này như thế nào, không cần nói cũng biết. Cho nên bây giờ Vương Hổ rất tức giận, lửa giận lấp kín lòng ngực. Thậm chí anh ta còn muốn giựt lấy cây bút chì kia rồi đâm nó vào cuống họng Tề Đẳng Nhàn! Thế nhưng anh ta biết mình không phải John Wick một lúc giết ba người bằng cây bút chì, chỉ có thể kiềm chế cơn tức giận của mình. “Các người thành công chọc giận tôi rồi, chờ phong ba bão táp đến như mong muốn đi!”, Vương Hổ nhịn xuống lửa giận, mỉm cười rồi xoay người ra cửa. “Vương tổng.”, ngay lúc này Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng gọi một tiếng. Vương Hổ quay đầu, nhíu mày. Tề Đẳng Nhàn bình Tình nói: “Chân của Đông Tình rất dài, ngực cũng rất mềm mại.” Vương Hổ nắm chặt nắm đấm, anh ta thà rằng hủy đi thứ mình không chiếm được còn hơn để người khác đoạt lấy. Khớp xương kêu răng rắc giòn tan, một lát sau anh ta thả lỏng tay. Thấy Vương Hổ không để ý đến, Tề Đẳng Nhàn có hơi thất vọng. “Còn nữa…” “Cẩn thận cái đầu của mình.” Vương Hổ ra khỏi cửa văn phòng một đoạn, Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói. Vương Hổ quay đầu cười mỉa với Tề Đẳng Nhàn: “Có giỏi thì đến lấy!” Vương Hổ bình yên vô sự rời khỏi tập đoàn Hướng thị. Mọi người đều biết hôm nay Hướng Đông Tình gặp phải nguy hiểm sinh tử mà chuyện này do Vương Hổ sắp đặt không thể nghi ngờ, mặc dù không có chứng cứ gì. Vậy mà bây giờ Vương Hổ tự nhiên đến đây rồi bình an rời đi. Các công nhân viên trong tập đoàn Hướng thị ai cũng giấu lo lắng trong lòng. Vương Hổ đến rồi đi như vậy đối với tinh thần của bọn họ tạo thành chấn thương lớn. Tề Đẳng Nhàn đặt cây bút chì của Hướng Đông Tình lên bàn, hơi nghi ngờ khẽ lắc đầu, nói: “Đáng tiếc.” Hướng Đông Tình mím môi không lên tiếng, lấy cây bút chì cài lên tóc. “Anh ta cố ý.”, Hướng Đông Tình hít một hơi thật sâu rồi nói: “Dường như muốn thông báo thắng lợi của mình nên đến tập đoàn chúng ta dạo một vòng.” “Thậm chí còn buộc tôi đánh anh ta.” “Chắc chắn anh ta có kế hoạch dự phòng.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, đương nhiên Hướng Đông Tình phát hiện ra hành động vừa rồi của mình có hơi không ổn.