Chương 871 Dương Quan Quan sửng sốt. Dương Viễn Sơn nói: “Bọn tao cần mày sao chép lại toàn bộ bí mật thương nghiệp của Tianlai Capital rồi đưa cho bọn tao! Nếu có của tập đoàn Hướng thị nữa thì càng tốt.” Dương Quan Quan tỉnh ngộ, cuối cùng cô ta cũng hiểu rõ mục đích của hai người này là gì! Dạo gần đây tập đoàn Hướng thị bắt đầu phản kích, khiến liên minh kinh tế Từ thị nhận ra có điều gì đó rất bất thường. Nhà họ Dương cũng đầu tư ba tỷ vào đó, cũng vì thế nên họ mới bắt ép cô ta làm chuyện thế này! “Không, tuyệt đối không có khả năng, tôi sẽ không bán đứng công ty của mình!” Dương Quan Quan ngay lập tức từ chối. “Mày có tư cách từ chối à?” “Bọn tao không thương lượng điều kiện với mày nữa, bọn tao đang ra lệnh cho mày đấy!” “Hiểu không?” Biểu cảm của Dương Viễn Sơn lập tức trở nên vô cùng dữ tợn, anh ta hung tợn nhìn chằm chằm Dương Quan Quan, vẻ mặt đầy sát khí. Dương Quan Quan sợ tới nỗi cả người run lên bần bật, nhưng cô ta vẫn nói: “Tôi tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như thế!” “Vậy thì chỉ còn cách đổ tro cốt mẹ mày xuống cống thoát nước thôi nhỉ?” Dương Phỉ Phỉ hỏi, dùng chân đá đá bình tro cốt. Sắc mặt của Dương Quan Quan lập tức trở nên căng thẳng, cô ta muốn bảo vệ tro cốt của mẹ mình, nhưng cô ta cũng không muốn bán đứng Tianlai Capital, lại càng không muốn bán đứng Tề Đẳng Nhàn – người đã nhiều lần trợ giúp cô ta. “Muốn lấy lại tro cốt của mẹ mày không? Đơn giản lắm nhé.” “Mày chỉ cần ngoan ngoãn trộm lấy bí mật thương nghiệp của Tianlai Capital cho tao, không chỉ thế đâu, phải trộm được cả của tập đoàn Hướng thị nữa!” Dương Viễn Sơn uy hiếp nói, vẻ hung hăng hiện lên trong đôi mắt anh ta. Dương Quan Quan mím môi không nói gì, một điều kiện như vậy, cô ta không thể chấp thuận nghe theo. “Gì đấy, điếc à? Sao im thế?” “Dù mày có giả câm giả điếc thì cũng vô ích thôi.” “Nếu hôm nay mày không đồng ý làm việc cho bọn tao thì đừng hòng được phép bước chân ra khỏi biệt thự này!” Dương Phỉ Phỉ khoanh tay rồi kiêu ngạo nói, giẫm xuống bình tro cốt dưới chân, tạo nên những tiếng cạch cạch. Mỗi lần cô ta giẫm xuống bình tro cốt, trái tim của Dương Quan Quan lại đau nhói lên. “Bọn tao đang nói chuyện với mày, mày có nghe không đấy?!” Dương Viễn Sơn gầm lên một tiếng, giơ chân định đạp vào đầu Dương Quan Quan. Đúng lúc đó, một tiếng súng vang lên, viên đạn găm thẳng vào đùi Dương Viễn Sơn, anh ta đau tới nỗi gào lên thảm thiết rồi lập tức ngã xuống. Dương Quan Quan sửng sốt, cô ta vừa định lùi lại để né cú đạp kia, không ngờ lại được ai đó cứu. Cô ta quay đầu nhìn lại, trông thấy Tề Đẳng Nhàn xuất hiện ở cửa biệt thự. Nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt Dương Phỉ Phỉ trắng bệch ra. Cô ta đã phải chịu thua thiệt dưới tay Tề Đẳng Nhàn nhiều đến nỗi có lẽ cả đời này cũng khó mà quên được!