Chương 941 “Từ tổng cô muốn xử lí cậu ta như nào thì làm như vậy đi, nhất định phải khiến tổn thất của chúng ta ở mức thấp nhất!” “Tôi ở bên này đã cố gắng hết sức rồi.” Từ Ngạo Tuyết đáp: “Được, tôi đã biết, làm phiền Tề tiên sinh rồi.” Tề Vân Phong thẳng tay cúp điện thoại, sau đó như có điều gì suy nghĩ quay đầu lại nhìn tòa nhà của Tianlai Capital. Ông ta vẫn cảm thấy hơi lo lắng cho Tề Đẳng Nhàn, dù sao thì ông ta cũng không biết rõ những năm gần đây Tề Đẳng Nhàn đã trưởng thành đến mức nào. Lần này Từ Ngạo Tuyết trở về từ Đế Đô, chắc chắn đã có chuẩn bị mới đến. Không lâu sau, Tề Vân Phong lại nhận được một cuộc điện thoại khiến sắc mặt ông ta trở nên thay đổi. “Từ Ngạo Tuyết mời người của Triệu gia tới đây?” Vẻ mặt Tề Vân Phong trầm lại hỏi. Triệu gia chính là gia tộc bên mẹ của Tề Đẳng Nhàn, ngày thường không bao giờ có tiếp xúc gì với bên ngoài, lại vô cùng khiêm tốn, nhưng tuyệt đối không có ai dám chọc giận bọn họ vì đều biết họ cực kỳ đáng gờm. Bên kia điện thoại đáp: “Người tới chỉ là nhân vật bên ngoài, là họ hàng xa của Triệu gia, nhưng cũng mang họ Triệu.” Tề Vân Phong thở phào nhẹ nhõm, lạnh giọng nói: “Không phải người của Triệu gia là tốt rồi.” “Nhưng mà… Tề tiên sinh, người này cũng rất khó để đối phó!” “Người này tên là Triệu Hằng Vũ, sư phụ là Triệu Biện Tử của Triệu gia…” Tề Vân Phong nghe được lời này, đồng tử đột nhiên co rụt lại, thấp giọng nói: “Đệ tử của Triệu Biện Tử?! ” “Đúng vậy.” Đối phương khó khăn đáp một tiếng. Tề Vân Phong hít sâu một hơi: “Để tôi liên lạc với bác một chút, xem ông ấy nói như thế nào!” Tuy Triệu Hằng Vũ là một người trẻ tuổi vô danh, nhưng sư phụ của cậu ta lại là người có tên tuổi lớn của Triệu Gia! Triệu Biện Tử hiện giờ đã hơn một trăm tuổi, vẫn luôn ở sau lưng Triệu gia làm thủ hộ thần, võ công cao cường khiến cho người ta phải thán phục. Đồ đệ mà ông ta dạy ra chắc chắn có thực lực. Hoặc là rất mạnh, tuyệt đối rất mạnh! Bác của Tề Vân Phong, cũng chính là bố Tề Đẳng Nhàn, Tề Bất Ngữ. Tề Bất Ngữ đã mất tích hai ba năm, cho tới bây giờ cũng là ông chủ động liên lạc với người khác, người khác rất khó để có thể liên lạc với ông. Kết quả, tin tức Tề Vân Phong nhận được là —— bình tĩnh quan sát tình hình. Điều này làm cho Tề Vân Phong ngẩn người, hiển nhiên Tề Bất Ngữ vô cùng tin tưởng con trai Tề Đẳng Nhàn của mình, cho rằng Triệu Hằng Vũ có ra tay như thế nào cũng gây ra ảnh hưởng gì nghiêm trọng. “Mười năm nay em họ đã thay đổi lớn như vậy? Ngay cả đồ đệ của Triệu Biện Tử mà bác cũng không để vào mắt?” Tề Vân Phong cầm di động mất hồn. Khi biết được Triệu Hằng Vũ được Từ Ngạo Tuyết mời tới, ông ta còn định liều ra giúp Tề Đẳn Nhàn một tay nhưng nếu làm như vậy, nhiều năm nằm gai nếm mật kia sẽ trở thành chuyện cười. Vì vậy ông ta phải chịu đựng. Hơn nữa Tề Bất Ngữ đã nói như vậy rồi, ông ta cũng kiềm chế suy nghĩ giúp đỡ Tề Đẳng Nhàn lại. “Nữ chiến thần Hoa Quốc Ngọc Tiểu Long, đồ đệ Triệu Biển Tử Triệu Hằng Vũ, Từ Ngọc Giai được Từ gia coi trọng. Đội hình này em họ thật sự có thể chống đỡ được sao?” Tề Vân Phong vẫn hơi bất an, nhưng không có biện pháp gì.