“Hy vọng bà ấy có thể thành công!” Trương Phàm lắc đầu. Mỗi lần có người tiến vào trận pháp cảm ngộ là hắn lại có tiền lời!
Chỉ là lúc trước hắn cảm thấy Khổng Nhã đã quá tuổi, tỷ lệ thành công không cao, nếu đổi lại là Khổng Vân Huy và Tần Kiến An thì vẫn chưa quá già.
Mà chẳng phải như vậy càng phù hợp cho lợi ích của cục võ quản sao?
Suy cho cùng có thêm một vị tông sư, thực lực chung của cục võ quản sẽ tăng lên không ít.
Nhưng bây giờ nhìn nhận lại, cục võ quản tăng cường thực lực cũng không phải dựa hoàn toàn vào vấn đề này, mà còn có phần tình cảm sâu đậm...
Điều này làm Trương Phàm có thiện cảm với cục võ quản hơn rất nhiều. Suy cho cùng, không có ai thích ở trong một tổ chức vô nhân tính cả. “Tôi cũng hy vọng vậy!” Quý Hải Phàm gật đầu.
Nếu Khổng Nhã có thể thành công, đây không chỉ là bù đắp cho cống hiến của Khổng Nhã mà còn chứng minh tỷ lệ thành công rất cao...
Khổng Nhã đã có tuổi mà xác suất thành công thăng cấp lớn như vậy thì chẳng phải hi vọng của người khác càng cao hơn sao?
Sắp xếp Khổng Nhã là người thứ ba cảm ngộ trận pháp, đây là tiền lệ đầu tiên của cục võ quản, nhưng đồng thời cũng mang tính thử nghiệm trong đó.
“Về Thiệu Vĩ và Trình Dũng, theo như thông tin chúng ta có được, hình như bọn họ có liên quan tới chuyện buôn bán dược liệu giả!” Quý Hải Phàm hỏi:
“Cậu dùng bọn họ là để bọn họ đi mua dược liệu giúp cậu à?”
“Tôi không quan tâm con người trước kia của bọn họ, bây giờ bọn họ là người của tôi!” Trương Phàm nói:
“Cục võ quản muốn truy cứu chuyện lúc trước của bọn họ à?”
“Phải truy cứu chứ!” Quý Hải Phàm nói: “Tôi biết một chút ít, bọn họ không chỉ bán mỗi dược liệu giả mà còn cố ý gây thương tích cho người khác! Đương nhiên, căn cứ theo bước đầu điều tra của bọn tôi thì không có thiệt hại về mạng người! Đây là may mắn!”
“Cố ý gây thương tích cho người khác thì bị phạt thế nào?” Trương Phàm hỏi.
“Bồi thường, sau đó tội phạm sẽ được bảo lãnh, quan sát tình hình cải thiện sau đó!” Quý Hải Phàm nói.
“Ừ, vậy thì được! Đã làm sai thì phải nhận phạt, này là hợp lý!” Trương Phàm gật đầu.
Thật ra dù bọn Thiệu Vĩ có giết người thì hãn vẫn cứu, nhưng sau khi cứu ra thì nên thế nào sẽ nên thế đó.
Thân là một thành viên của cục võ quản, nhắn cũng không thể vì bảo vệ mà làm chuyện phạm pháp.
“Đương nhiên, về người giám sát, đã có cung phụng Trương đây rồi!” Quý Hải Phàm cười nói.
“Ừ!” Trương Phàm nghiêm túc nói: “Tôi nhất định sẽ trông chừng hai người đó, nếu lại cố ý gây thương tích cho người khác hay làm chuyện phạm pháp, tôi chắc chắn sẽ không giấu giếm cho!”
“Chúng tôi tin tưởng cung phụng Trương! Nhưng mà cung phụng Trương à, Thiệu Vĩ và Trình Dũng mới theo cậu nhỉ, tại sao cậu lại đích thân tới tìm bọn họ?” Quý Hải Phàm tò mò hỏi.
“Thời gian bọn họ theo tôi ngắn ngủi cũng không quan trọng! Quan trọng là bọn họ làm việc cho tôi! Là người của tôi! Tôi không thể mặc kệ được!” Trương Phàm nghiêm túc nói.
Quý Hải Phàm thầm gật đầu, với một người nặng ơn tình như Trương Phàm, cục võ quản sẽ rất trọng dụng.
'Thử nghĩ mà xem, người như Thiệu Vĩ và Trình Dũng mà Trương Phàm còn quan tâm đến vậy thì còn cần lo hắn sẽ không trung thành với cục võ quản sao?
“Đúng rồi, người cậu muốn đã được chọn xong! Tổng cộng là hai mươi người, đến từ năm đội đặc chiến tốt nhất của chúng tôi, tuổi cũng từ hai mươi lăm đến hai mươi tám!” Quý Hải Phàm nói.
“Hai mươi người à!”
Trương Phàm tính toán, hai mươi người cần bao nhiêu luyện thể đan, tốn bao nhiêu tiền cho bọn họ.
“Nhiều quá hay là thiếu?” Quý Hải Phàm hỏi.
“Cũng tầm tầm đấy thôi!”
Lúc trước chỉ có xưởng dược của nhà họ Hoa và Khương Nhạc Nhạc cần bảo vệ, nhưng bây giờ đã thêm một Chúc Tinh Tinh, hai mươi người, mỗi bên an bài sáu bảy người, chắc là đủ rồi.
Nhiều nữa thì lại thêm gánh nặng!
Bây giờ hắn rất nghèo, đợi sau khi kế hoạch kiếm tiền chính thức sinh lời, xem tình hình rồi mới tính có mở rộng nữa không!