Bước ra từ tĩnh thất, Phong Nhược Tinh lấy lại thái độ cao lãnh như trước, đi đến trước Hồng Liên đỉnh, lạnh lùng phân phó: “Mang thuốc phôi tới đây, mở lò, luyện đan!” Diệp Viễn cũng không lãng phí hai canh giờ này, liên tục ngồi đả tọa luyện công. Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. So với kiếp trước thì Diệp Viễn của hiện tại chăm chỉ hơn nhiều Diệp Viễn đã từng là đan đế nên hắn biết tu luyện không có đường tắt, dù cho tư chất tốt cỡ nào thì cũng chỉ có một cách duy nhất đó là không ngừng chăm chỉ tu luyện. Nghe xong lời phân phó của Phong Nhược Tinh, Diệp Viễn cầm lấy hai lọ thuốc được làm bằng ngọc đựng thuốc phôi đưa cho nàng , sau đó tự mình chuẩn bị nổi lửa mở lò. Phong Nhược Tinh hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn Diệp Viễn, nàng vốn chuấn bị mớ miệng phân phó việc làm cho Diệp Viễn, ai mà biết Diệp Viễn xe nhẹ đường quen bẳt đầu làm những việc mà trợ thủ phải làm. Phòng luyện đan của học viện Đan Võ được xây ở trên địa mạch, dẫn địa hỏa để luyện đan. Phương thức luyện đan này chỉ áp dụng cho đan dược cấp thấp, đan dược cấp cao phải dùng thiên địa mồi lửa. Có điều Diệp Viễn không còn xa lạ đối với phương thức luyện đan này. Mờ ra hỏa van, ngọn lửa từ dưới nền đất bốc lên nóng rực, trong phòng luyện đan đột nhiên ấm lên. Mặc dù Địa hỏa không bằng Thiên Địa hỏa, nhưng trong số phàm hỏa thì nó không tầm thường chút nào, dùng nó đế luyện chế một cấp đan dược là quá dư sức. Diệp Viên nhanh chóng dùng hai tay niệm thần chú, sau đó nhẹ nhàng đặt nó lên ngọn lửa, ngọn lửa kia ngay lập tức ngoan ngoãn như một đứa trẻ, trở nên vô cùng dịu dàng. Ngay sau đó, hai tay Diệp Viễn đồng nhất, quát khẽ: “Định!” Địa hỏa này tự động chia làm hai nửa, đốt đều hai bên lò Hồng Liên. Phong Nhược Tinh chứng kiến cảnh tượng này, một lần nữa trong mắt lại hiện lên sự sửng sốt. Thủ pháp khống hỏa này nàng chưa nghe thấy bao giờ! Địa hỏa cuồng bạo dị thường, ở phía trên của học viện lại thêm tầng tầng trận pháp mới có thể biến hoá để cho bản thân sử dụng. Cho dù như vậy, ngọn lửa này cũng không phải người có Nguyên Khí tầng bốn bình thường có thế dê dàng khống chế nó. Nhưng Địa hỏa này ở trước mặt Diệp Viễn giống như là thú cưng do chính mình nuôi nấng vậy, Diệp Viền bảo sao thì nó nghe vậy không dám làm trái. Có điều bây giờ đã bước vào quá trình luyện đan, Phong Nhược Tinh không để ý nhiều mà vội vàng tập trung tinh thần. Chỉ thấy Phong Nhược Tinh một tay niệm thần chú, lòng bàn tay hướng về lò Hồng Liên, nẳp lò tự động bay ra. Một tay khác của nàng duỗi ra, hai viên thuốc phôi ở đẳng xa bay vào lò luyện đan. “Âm Dương Phân Lưu Thuật! Mớ!” Phong Nhược Tinh quát nhẹ một tiếng, hai bàn tay ngọc ngà chuyển động như ảo ảnh. Hiện tại không phải việc của Diệp Viễn, hắn dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn phong Nhược Tình không ngừng biến đổi ấn quyết rèn luyện dược phôi, không khỏi khẽ gật đầu. Nữ nhân này ít nhiều vẫn còn có chút trình độ, xem ra ở Âm Dương Phân Lưu Thuật tốn không ít công phu. Nhưng Âm Dương Phân Lưu Thuật của nàng cũng chưa luyện thành hoàn toàn, cho nên lúc này thi triển có chút gượng ép, lò đan dược này có vẻ như bị bỏ đi. Âm Dương Phân Lưu Thuật không dễ dàng luyện thành như thế, trong quá trình luyện chế luyện dược sư cần nhất tâm nhị dụng, một tay thi triển dương tính ấn quyết, một tay thi triến âm tính ấn quyết, hơn nữa phải cùng lúc tiến hành, không được phạm bất cứ sai lầm nào. Trong quá trình có bất cứ sơ suất nào đều sẽ dẫn đến lò đan dược này biến thành phế đan. Trình độ hiếu rõ về hồn lực và ấn quyết này đều là thử thách rất lớn đối với tâm sức của luyện dược sư. Phong Nhược Tinh ban đầu thi triển không tệ, nhưng đến lúc luyện chế ở kỳ giữa hiến nhiên là lực không đủ, trên trán bắt đầu xuất hiện mồ hôi dày đặc, nhìn có vẻ tốn rất nhiều sức lực. “Phù” một tiếng, một làn khói đen bay ra. Phế đan……