Tuyệt Thế Dược Thần

chương 120

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Còn về Thiên Diễn Hồn Quyết chính là hồn quyết của Diệp Viễn kiếp trước tu luyện, độ quý giá của nó thì không cần phải nói cũng biết. Nhập mật khẩu: 9967

Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. ở Tần quốc, một cái đại đan sư trung cấp tuyệt độ là đối tượng người người nịnh bợ, nếu không Liễu Nhược Thủy như thế nào lại có thế đến gần Vạn Uyên như vậy? Nhưng mà danh hào này đối với Phong Chỉ Nhu dường như không hữu dụng lắm, nàng tựa như không có nghe nói qua cái tẽn Vạn Đông Hải này. Vạn Uyên ngạc nhiên một lát, ngẫm lại cũng liền binh thường trở lại, ba nhân vật đầu Võ bảng, thành tựu trong tương lai nhất định không kém phụ thân, cao ngạo một chút cũng là bình thường. Có điều, có một số tâm tư một khi đã nối lẻn, sẽ rất khó chìm xuống. ở phương diện theo đuổi nữ nhân này, càng là khó khăn, thường thường càng có thể kích thích ý chí chiến đấu của nam nhân. Chỉ là, Vạn Uyên không nghĩ tới có thể gặp được Diệp Viễn ở nơi này, càng không nghĩ tới quan hệ của Diệp Viên với Phong Chỉ Nhu thế mà lại có vẻ không tệ. Hơn nữa mấy ngày nay, giữa Phong Nhược Tình và Diệp Viễn truyền ra tin đồn như có như không, làm cho đố kị trong lòng Vạn Uyên hừng hực thiêu đốt lên. Hai đại nữ thần của học viện Đan Võ, thế nhưng đều có liên quan mặt thiết với Diệp Viễn, dựa vào cái gì? Tuy rằng đoạn thời gian gần đây Diệp Viễn cường thế quật khởi, thậm chí làm cho Vạn Uyên cảm giác được uy hiếp, nhưng là cái loại khỉnh thường thâm căn cố đế hắn đối với Diệp Viễn, bản năng liền cảm thấy Diệp Viễn không xứng có được hết thảy. Phong Nhược Tình nhìn thấy Diệp Viễn, trước mắt không khỏi sáng ngời, kéo hẳn đến một bẽn nhỏ giọng: “Ngươi đế ta tay trái vẽ hình tròn, tay phải vẽ hình vuông, ta đã luyện được không sai biệt lắm, không thể tưởng tượng được vậy mà thật sự đối với m Dương Phân Lưu Thuật hữu dụng!” Phong Nhược Tình từ trước đến nay luôn bình tĩnh, lúc này cũng có chút kích động. Nếu không phải không đúng lúc, nàng thậm chí còn muốn đem vui sướng trong lòng hô lẻn. Thật ra nàng đã luyện m Dương Phân Lưu Thuật từ rất lâu rồi, nhưng là vỏ luận luyện thế nào cũng không thành công. Hiện tại chỉ làm theo phương pháp của Diệp Viễn có mấy ngày, m Dương Phân Lưu Thuật thế nhưng đột nhiên tăng mạnh! Diệp Viễn đối nàng liếc mắt khỉnh thường, tức giận nói: “Ngươi lúc ấy không phải nói vô dụng sao? Như thế nào lai nhăt lẽn rồi?” Hưng phấn của Phong Nhược Tình cũng bay hết, mặt lộ vẻ xấu hổ, đồng thời trong lòng cũng là oán thầm không thôi, tiếu tử này như thế nào một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có? Ở trước mặt khiến mình khó xử! “Ngươi lúc ấy cái gì cũng không nói, ta làm sao biết hữu dụng hay không? ít nhất cũng phải giải thích cho ta một chút vì sao phải làm thế chứ?” Phong Nhược Tinh hơi ủy khuất. Nhìn thấy bộ dáng Phong Nhược Tinh điềm đạm đáng yẻu. Diệp Viễn cũng không nỡ chế nhạo nàng: “Tinh túy của m Dương Phân Lưu thuật chính là ở khả năng làm hai việc cùng lúc, ngươi thi thuật khi nguyên lực hỗn loạn, hai tay không thể phối hợp, có thế thành công mới là lạ! Đế ngươi luyện tập vẽ tranh, chính là để rèn luyện khả năng này. Có điều đây chỉ là bước cơ bản ban đầu, muốn nguyên lực của hai tay đạt tới âm dương hài hòa, còn cần khắc khố luyện tập.” Phong Nhược Tình lộ ra vẻ giật mình: “Thì ra là như vậy, khó trách ta luyện như thế nào cũng không tiến bộ!” Vạn sự khởi đầu nan. Tuy rằng Diệp Viền nói với Phong Nhược Tình chỉ là bước đầu, nhưng chỉ cần rảo bước tiến lên trẽn con đường này, sau này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Làm luyện dược sư, tư chất Phong Nhược Tình cũng không tệ, cái kém chính là nhãn giới cùng kinh nghiệm. “Được rồi, học phí không cần của ngươi nữa, có điều về sau đừng tìm ta làm cái gì trợ thủ nữa, ta bề bộn nhiều việc.” Diệp Viễn khoát tay nói. Phong Nhược Tình nghe vậy một trận bất đắc dĩ, người khác đều là ước gì được làm trợ thủ của nàng, Diệp Viễn lại tránh như tránh tà, chẳng lẽ chính mình không có lực hấp dẫn đến như vậy? Nữ nhân chính là loài sinh vật kì quái, có đôi khi càng theo đuối nàng, nàng lại càng cảm thấy ngươi đáng ghét; chờ ngươi cùng nàng bảo trì khoảng cách, nàng lại thấy phi thường mất mát. Hai người khe khẽ nói nhỏ, tự dưng đưa tới không ít chú ý. Tuy rằng không biết bọn họ đang nói cái gì, nhưng xem Phong Nhược Tình một vẻ thụ giáo, thật giống như tiểu nương tử đang bị giáo huấn. Mọi người không ngừng suy đoán, chẳng lẽ giữa hai người này thật sự có cái gì? Đúng lúc này, vài vị lão giả thản mặc hồng bào theo cửa hông vào đại sảnh, có hai lão giả bên người còn mang theo hai tiểu cỏ nương. Đồng thời trong ba ngày, hồn lực của Diệp Hàng cũng đột phá, thuận lợi đột phá đến cảnh giới trung cấp Đại đan sư. Nhưng Diệp Hàng vẫn chưa có ý định xuất quan, hắn muốn tiếp tục bế quan tu luyện, đem toàn bộ tâm sức đế luyện Linh Chá cửu Dương Thần Quyết, thì mới có thể gia tăng thực lực. Bởi vì Diệp Hàng chưa chắc chắn rằng khi đưa Bạo Nguyên Đan ra ngoài thì sẽ tạo nên chấn động như thế nào. Sau bốn ngày sau, cuối cùng cũng đến ngày kiếm tra đánh giá, sau khỉ xuất quan Diệp Viễn đến thẳng công hội Luyện Dược Sư và hiệp hội đại bộ đội. Khi Diệp Viễn đến, thì bẽn trong phòng khách của công hội Luyện Dược Sư đã đông nghịt người rồi. Đa phần là những người chưa gặp qua lần nào, nhưng mà cũng cỏ mấy người quen biết như là cô cháu Phong Nhược Tình và Vạn Uyên. Vạn Uyẽn là gia dinh có truyền thống học giỏi sâu xa, hắn sớm đã là đan đồ trung cấp rồi, lần này đến cũng là để tham gia kì kiểm tra đáng giá đan đồ cao cấp. Hơn nữa nghe nói hồn lực của Vạn Uyên tương đối mạnh mẽ, tương lai trở thành đan sư thì cũng không phải là chuyện ngạc nhiên. Chính vì lý do này mà nhận được rất nhiều sự quan tâm ở học viện Đan Võ này. Lúc này không biết Vạn Uyên đang nói gì với Phong chỉ Nhu, mà thái độ của Phong Chỉ Nhu lại lạnh như băng, dáng vẻ thì hờ hững không quan tâm. Vạn Uyên cũng không bởi vì biếu hiện của Phong Chỉ Nhu mà cảm thấy không kiên nhẫn, trái lại khuôn mặt lại mang theo ý cười. Lúc này Phong Chỉ Nhu nhìn thấy Diệp Viễn, bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt vui mừng, bỏ Vạn Uyên qua một bẽn mà đi về hướng Diệp Viễn. “DiệpViễn, sao bây giờ người mới tới? Ta và cô cô đều đang đợi người rất lâu rồi, còn cho rằng bởi vì người sợ sát hạch nên không đến cơ!” Gỉọng điệu của Phong Chỉ Nhu mang theo sự thân thiết nói. Diệp Viễn biết Phong Chỉ Nhu chỉ muốn thoát khỏi Vạn Uyên nên mới làm thế, ánh mắt khỏng khỏi liếc về phía Vạn Uyên, quả nhiên nhìn thấy sác mặt đỏ phồng lên giống như là gan heo cùng với ánh mắt giết người của Vạn Uyên. Nhìn thấy ánh mắt giảo hoạt của Phong Chỉ Nhu, Diệp Viễn cảm thấy bất đắc dĩ. Nha đầu kia khẳng định đã biết quan hệ gay gắt giữa hắn và Vạn Uyên, nên mới cố ý bỏ Vạn Uyên qua một bên mà lại đây cùng hắn chào hỏi. Này chính là gây thù cho hẳn đâu, có điều hắn và Vạn Uyên sớm đã là kết cục khỏng chết không thôi, thêm chút thù cũng chẳng sao. Diệp Viễn có chút đau đầu, tính cách Phong Chỉ Nhu như thế nào cùng lời đồn không hề giống nhau, mệt hẳn lúc trước còn lợi dụng nàng chọc giận Liễu Nhược Thủy. “Không phải còn chưa có bắt đầu sao, đến sớm như vậy làm gì? Một cái khảo hạch mà thôi, không cần thiết ngạc nhiên như vậy.” Diệp Viễn không có ý tốt đáp. “Hừ! Chuyện của ngươi ta đều nghe cỏ cô nói qua, ngươi cho đến bảy giờ đều chỉ biết lý luận, ai biết là từ quyến điến tịch nào đó nhìn được một ít đồ vật loạn thất bát tao gì, đem cô cô lừa đến sửng sốt.” Phong Chỉ Nhu khinh thường nói. Diệp Viễn lười cùng nàng giải thích, trực tiếp vòng qua người nàng, cùng Phong Nhược Tình chào hỏi rồi bỏ đi. Mà một màn này trong mắt Vạn Uyẽn, thật giống như đôi tình lữ liếc mắt đưa tình, khiến hắn hận đến nghiến răng. Hân đúng là ái mộ Liễu Nhược Thủy, nhưng Phong Chỉ Nhu so với Liễu Nhược Thủy còn cao hơn không chỉ một cái cấp bậc, nếu có thế thắng được mỹ nhân tâm, một cái Liễu Nhược Thủy nho nhỏ tính là gì ? Phong Chỉ Nhu là nữ thần của tất cả chúng đệ tử, Vạn Uyên cũng không ngoại lệ. Chỉ là cấp bận hắn trước kia kém Phong Chỉ Nhu quá nhiều, căn bản không có cơ hội tiếp xúc với nàng. Hiện tại Vạn Uyên đã là học viên Địa cấp, cũng là đan đồ trung cấp, lần khảo hạch này hẳn nắm chắc mười phần sẽ thông qua khảo hạch đan đồ cao cấp. Vạn Uyẽn tin tưởng, không dùng bao nhiêu thời gian, hắn và Phong Chỉ Nhu sẽ đứng trên cùng một vạch xuất phát. Có đủ thực lực, ý tưởng của Vạn Uyên tự nhiên cũng nhiều lẻn. Lần này tham gia khảo hạch luyện dược sư, Vạn Uyên không nghĩ tới thế nhưng có thế gặp được Phong Chí Nhu. Vì thế mặt dày tự báo gia môn, đúng như trong dự đoán Phong Chỉ Nhu căn bản không thèm phản ứng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio