Tuyệt Thế Dược Thần

chương 13

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xem ra công tử bột của Diệp gia cũng không quá mức khoa trương như ngoài kia đồn thổi, ít nhất người ta cũng là chân tài thực học. Tại hậu viện của Dược Hương Các, Diệp Hàng trừng mắt lên nhìn Diệp Viễn. “Tiểu thử thối, thành thật nói cho ta nghe, làm sao mà ngươi nhìn ra được?” Diệp Viễn bày ra vẻ mặt ngây thơ nhìn phụ thân đáp: “Con đoán bừa.” “Haiz, ngày hôm qua thiếu chút nữa thì bị tên tiểu tử nhà ngươi lừa rồi. Bây giờ nhìn lại xem ra ngươi thực sự không giống trước kia. Cái gì mà Thất Sắc Lưu Vân Mãng, ta cũng mới nghe qua lân đâu. Vừa rồi nếu như là tự ta chẩn bệnh, sợ là kết quả cũng giống với lão Tiền.” Bây giờ nghĩ lại, Diệp Hàng không khỏi có chút sợ hãi. Nếu như không phải nhi tử có bản lĩnh tìm ra nguyên nhân, chỉ sợ bảng hiệu của Dược Hương Các khó mà giữ nối. Tráng hán kia dùng thuốc xong đã không còn gì đáng ngại nữa. cảm ơn Dược Hương Các và Diệp gia không ngớt. Vốn là 1 trận đại nạn nhưng nhờ có Diệp Viễn mà từ dữ hóa lành. Hơn nữa có thể đoán trước được, sau ngày hôm nay uy tín của Dược Hương Các trong giới thợ săn yêu thú đã tốt lại càng thêm tốt. Lợi ích của sự việc lần này đem lại không có cách nào có thế dự tính được. “Cái gì? Ngay cả phụ thân cũng không biết điều này? Nhi tử cứ nghĩ dựa trên kinh nghiệm đan đạo nhiều năm của người thì việc chữa loại độc này dễ như ăn một miếng bánh.” Diệp Viễn cô’ ý làm ra vẻ kinh ngạc nói. “Ăn một miếng bánh? Ha ha. Tại Tân quốc này, ta còn có một chút vị trí, ra khỏi Tân quốc, phụ thân ngươi đến cái rắm của người ta cũng không bằng. Cái gì đại Đan sư, chẳng qua chỉ là dược sư mới nhập môn đan đạo mà thôi. Tân quốc là miệng cái giếng, ta cũng chỉ là con ếch ở đáy giếng, chẳng qua con ếch này to hơn những con ếch khác một chút, còn rất nhiều điều mà ta không biết đến.” Diệp Hàng bỗng nhiên tự giễu chính mình, lộ rõ vẻ hiu quạnh, cô đơn. Điều này làm cho Diệp Viễn có chút kinh ngạc. Trong trí nhớ của Diệp Viễn trước kia thì người phụ thân này là một người đỉnh thiên lập địa, có vẻ như không có chuyện gì có thể làm khó ông, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ thấy phụ thân thể hiện ra vẻ mặt như vậy. Diệp Viễn có thế cảm nhận được, hôm nay Diệp Hàng lộ ra ngoài vẻ mặt như thế, vì ông cảm thấy nhi tử đã trưởng thành, đã hiểu chuyện rồi, cảm giác như trút được gánh nặng, mới thả lỏng tinh thần. Trong lòng Diệp viền cảm động, phụ thân vì nhi tử, mấy năm nay thực sự cảm thấy đau lòng, chỉ là trước mặt nhi tử ông không biểu hiện ra mà thôi. Diệp Viễn lại nghĩ đến phụ thân kiếp trước của hắn – Cơ Chính Dương, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, không đành lòng nhìn phụ thân, mở miệng pha trò: “Phụ thân, nhi tử biết người muốn hỏi cái gì, thực sự là chính con cũng không biết rõ. Chẳng qua trong lần trúng độc này con có gặp một vị cao nhân uyên thâm, truyền thụ cho hài nhi kỹ thuật đan đạo và võ đạo. Chỉ là sau khi tỉnh mộng, những kiến thức này lại hết sức rõ ràng, có thế vận dụng vào hiện thực. Nếu như không gặp được vị cao nhân này chỉ sợ phụ thân không gặp được hài tử nữa 99 rồi. Diệp Viễn cũng không thể nói với Diệp Hàng rằng, thân thế nhi tử của hắn đã bị một linh hồn khác chiếm lấy rồi, chỉ có thể bịa ra câu chuyện này. Diệp Hàng nghe thấy câu nói của Diệp Viễn, không cầm được sự vui sướng trong lòng, vậy mà lại có cao nhân nhìn trúng nhi tử của ông, truyền dạy cho hắn những tinh hoa đan đạo. Điều này đối với ông mà nói thật khó mà tin nổi, có một vị cao nhân như vậy làm sư phụ của nhi tử, tảng đá lớn trong lòng ông cuối cùng cũng buông xuống được rồi. “Vậy… vị cao nhân đó có tiết lộ danh tính không? Hắn đã cứu tánh mạng của con, người cha này muốn cảm tạ hắn một lần.” Diệp Viễn lắc đầu nói: “Vị cao nhân kia không tiết lộ danh tính, cũng không giải thích vì sao cứu hài nhi, chí nói con lĩnh ngộ cho tốt những gì hắn truyền dạy, sau đó sẽ tự tới tìm con.” “Hóa ra là như vậy, vậy lần sau con gặp được vị cao nhân đó, nhất định phải giúp phụ thân cảm tạ hắn.” Diệp Hàng tiếc nuối nói. Diệp Viễn mỉm cười: “Đây là điều hiển nhiên. Phụ thân, hài nhi còn có chút việc chưa giải quyết xong, hài nhi đi trước một bước.” Một lúc sau, Diệp Viễn lại xuất hiện ở Dược Hương Các, nói với chưởng quỹ: “Một lát nữa nếu như có người tới tìm ta, nói với hắn đến Thành Đông. Ngoài ra, ở đây có một phương thuốc, giúp ta lấy những vị thuốc này đem bào chế.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio