Nói xong, Vương Kim Phúc lấy ra huy chương đưa cho Phùng Tam, nói: “Làm phiền chưởng quỹ, có điều việc ngươi đưa huy chương xin đừng tiết lộ. Tuy rằng chuyện này không giấu được bao lâu, nhưng giấu diếm được lúc nào hay lúc ấy.” Phùng Tam không hiếu nối, chi là một chiếc huy chương đan đồ thôi mà, làm sao mà vị đại nhân này lại làm như chuyện quan trọng vậy? Có phải là có chút chuyện bé xé ra to không? Nhưng mà thời điếm ánh mắt của hẳn nhìn chằm chằm vào chiếc huy chương trên tay Vương Kim Phúc, hai mắt nhìn chằm chằm, hai con ngươi trừng lớn. Chỉ thấy phía trên một chiếc huy chương màu xanh, dĩ nhiên thêu hai viên ngôi sao! Chuyện này… Đây không phải là huy chương đan sư sao? Có phải có gì đó nhầm lẳn hay không? “Cái gì? Ngươi nói Diệp Viễn với thực lực của Nguyên Khí tầng bốn đã thông qua sát hạch đan sư rồi sao?” Giang Vân Hạc rất lâu không có thất thố như vậy, nhưng tin tức Phong Nhược Tình mang tới khiến hắn thật sự kinh ngạc. “Đúng vậy, hẳn chẳng những thông qua sát hạch sơ cấp đan sư, hơn nữa khi sát hạch, hắn đã luyện chế được siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai. Trải qua khảo sát, sau khi Linh Dịch tầng một ăn viên đan dược này, liền có sức mạnh có thế uy hiếp Linh Dịch tầng năm.” Phong Nhược Tình nói ra làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi. “Siêu phẩm đan dược cấp hai…. Linh…. Linh Dịch tầng một uy hiếp Linh Dịch tầng năm” Đại não Giang Vân Hạc dường như bị chặn đứng, Phong Nhược Tình nói chuyện xảy ra hoàn toàn vươt ra khỏi nhân thức của hẳn. Thấy Giang Vân Hạc thất lề như vậy, Phong Nhược Tình trong lòng cũng muốn cười. Nàng đến học viện Đan Võ nhiều năm rồi, chưa từng thấy qua Giang Vân Hạc trong loại trạng thái này bao giờ. “Chẳng lẽ, Diệp Viền hắn trời sinh hồn lực cường đại, vậy mà đã đạt tới cảnh giới đan SƯ?” Hồi lâu, Giang Vân Hạc mới hỏi. Nhưng Phong Nhược Tình lắc đầu nói: “Không phải, hồn lực của hắn không quá cường đại, chẳng qua là so với người bình thường thì mạnh hơn một chút. Hắn có thế luyện chế ra đan dược cấp hai, là bởl vì hắn dùng m Dương Phân Lưu Thuật.” “Ahhh, Âm Dương Phân Lưu Thuật… Cho dù là m Dương Phân Lưu Thuật, thì điều này cũng quá khoa trương rồi đó?” “Kỳ thật, Âm Dương Phân Lưu Thuật của Diệp Viền đã đạt đến truyền thuyết chi cảnh!” Lúc Phong Nhược Tình nói, bây giờ bản thân còn cảm thấy không tưởng tượng nổi. Cảnh giới truyền thuyết, bản thân đã là một truyền thuyết. Nghĩ muốn đạt tới cảnh giới này, có vẻ như là một chuyện khỏng thế nào. Những lão bất tử của Luyện Dược Sư công hội đó, một đám lớn tuổi cũng không có ai có thể dùng luyện dược thuật để tu luyện tới cảnh giới truyền thuyết, càng không cần phải nói độ khó lớn hơn m Dương Phân Lưu Thuật rồi. Mới vừa bị Phong Nhược Tình lôi đến kinh ngạc, Giang Vân hạc lần thứ hai bị ngạc nhiên. Hẳn nhìn Phong Nhược Tình hồi lâu, mới chắc chắn nàng không nói láo: “Diệp Viễn này rốt cuộc có kỳ ngộ gì, đây cũng không thể tưởng tượng nổi.” Phong Nhược Tình dường như sớm có chuẩn bị: “Loại chuyện này tất nhiên hắn không chịu nói, có điều ta suy đoán, phía sau Diệp Viễn chắc chắn có một Luyện Dược Sư cực kỳ mạnh mẽ chống lưng! Mà người này không thể nào là phụ thân của hắn, theo ta thấy, người luyện dược sư này chác chắn không chỉ thuộc cảnh giới Đan Vương!” Giang Vân Hạc đi qua đi lại tản bộ, suy ngẫm tin tức Phong Nhược Tình mang tới. Như thế xem ra, suy đoán của Phong Nhược Tình hắn là gần nhất với chân tướng rồi, nếu không thì không cách nào giải thích được Diệp Viễn còn nhỏ tuổi như vậy mà thiên phú luyện đan đáng kinh ngạc như thế. Hồi lâu, Giang Vân Hạc mới mở miệng nói: “Nhân vật cỡ này quá mức đáng sợ rồi, có lẽ không nên chọc giận thì tốt hơn. Chẳng qua là ta không nghĩ ra, nếu Diệp Viễn có sư phụ lợi hại như vậy, làm sao lại để hắn nhập học ớ học viện Đan Võ?” Phong Nhược Tình lắc đầu nói: “Vấn đề này ta cũng nghĩ tới, đoán chừng là vì rèn luyện đệ tử chăng?”