Tuyệt Thế Dược Thần

chương 148

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trương Hằng này thật sự không có nói dối, học viện Đan Võ đích thực có một quy củ như vậy, nhưng đối với một nữ hài tử mà nói vẫn có chút nặng nề. Nhập mật khẩu: 9967

Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. Huống hồ Lục nhi cũng không phải cố ý bỏ bê công việc, mà là thật sự cái gì cũng không biết. Nàng vào học viện cũng bất quá mới mấy ngày, cho dù thật sự bỏ bê công việc, cũng không có chuyện gì to tát lâm. Trương Hằng nói như thế, hiến nhiên là cố tình khiêu khích. Làm tạp dịch một tháng Lục nhi không thấy có vấn đề gì, chính là hiện tại Diệp Viễn đang bế quan, nếu xuất quan ra không tìm thấy nàng, khắng định sẽ lo lẳng. “Sư huynh có thế châm chước cho ta mấy ngày không? Thiếu gia nhà ta hiện tại đang bế quan, đến lúc đó nếu không tìm thấy ta khẳng định sẽ lo lắng. Đơi thiếu gia nhà ta xuất quan, ta nhất định sẽ đến khu tạp vụ báo danh.” Lục nhi cần thận nói. Ai ngờ Trương Hằng vừa nghe liền giận giữ: “Nực cười! Thiếu gia nhà ngươi tính là cái gì? Có thế lớn hơn quy củ của học viện? Ngươi đã chậm trề mấy ngày, lại muốn kéo dài bao lâu nữa? Mỗi đệ tử nhập môn đều được ghi chép trong sổ, bọn họ đều chủ động đi làm việc, chỉ có ngươi là ngoại lệ?” Lục nhi nghe được Trương Hằng vũ nhục thiếu gia, tức giận đến nước mắt đảo quanh tròng, bất quá nàng biết Diệp Viễn ở học viện còn một đối thủ là Vạn Uyên, khồng nghĩ sẽ gây thêm phiền toái cho thiếu gia, vì thế cố nén nước mắt nói: “Lục nhi thỉnh cầu sư huynh thư thả mấy ngày thời gian, ta tất nhiên sẽ đến báo danh, đến lúc đó bảo ta làm trong hai tháng cũng không vấn đề gì.” Trương Hằng lại không hề có ý muốn thương hương tiếc ngọc, cười lạnh nói: “Tóm lại ta đã thông báo đến ngươi, đi hay không đi tự ngươi quyết định. Có điều ta nói trước vài lời khó nghe, nếu trong hôm nay ta không thấy ngươi ở khu tạp vụ báo danh thì đừng trách ta đem việc này báo lên sư phụ. Dựa theo quy củ của học viện, ngươi cử chờ bị khai trừ đi!” Nghe được hai chữ khai trừ, cả người Lục nhi run lên. Thiếu gia hiện tại như mặt trời ban trưa, nếu nàng bị khai trừ, chẳng phải là trở thành trò cười của thiếu gia? Kia tuyệt đối không phải kết quả Lục nhi muốn thấy! Không cần nghi ngờ, hai chữ này đã đâm trúng điếm yếu của Lục nhi. Nhìn thấy bộ dáng Lục nhi mất hồn mất vía, trong ánh mắt Trương Hằng lộ ra thần sắc nghiền ngẫm. “Hừ, đợi đến khi thiếu gia nhà ngươi đi ra, ta còn có thế làm gì nữa? Chính bởi vì biết hắn bế quan, cho nên mới tới tìm ngươi gây phiền toái!” Trương Hằng trong lòng cười lạnh nói. Trương Hằng ra vẻ không kiên nhẳn, xoay người chuấn bị rời đi. Lục nhi thấy thế, cũng không dám trì hoãn thêm nữa, vội vàng hõ: “Sư huynh chậm đã, ta… ta đi cùng ngươi đến khu tạp vụ là được rồi. Chí là… có thể đợi ta để lại lời nhắn cho thiếu gia nhà ta được hay không?” Chi co the noi Luc nhi qua muc dan thuan, moi co the nghT rang Truong Hang nay thang than cirong true, lai co the tim tdi minh, nao biet rang han tram phuong nghin ke, chinh la vi den tim nang! Neu Luc nhi lang le luu lai mot cai tin vat hay mot mau giay gi do, Diep Vien cung se biet da phat sinh chuyen gi. Chinh la nang hien tai lai noi cho Truong Hang muon luu lai mot mau giay, Truong Hang lam sao se dap ung nang? Truong Hang khong kien nh^n noi: “Phai di lien di, lam gi ma nhieu chuyen nhu vay? Ta di truoc, nguoi tir di ma xu li di!” Noi xong, that sir quay ngucri rdi di. Lục nhi chần chừ một lát, quay về phòng lưu lại một mấu giấy liền ra ngoài. Lục nhi đương nhiên không biết, mấu giấy của nàng Diệp Viễn căn bản là không nhìn thấy. Diệp Viễn hoàn toàn không biết hết thảy mọi chuyện phát sinh bên ngoài, hắn hiện tại đang ở vào thời điểm quan trọng của Nguyên Khí tầng năm. Nguyên lực trong đan điền càng ngày càng dư thừa, càng ngày càng tiếp cận Nguyên Khí tầng năm. Rốt cục, Diệp Viễn một hơi phá tan chướng ngại, đột phá tới Nguyên Khí tầng năm! “Hô…, cứ tiếp tục như vậy, Nguyên Khí đan căn bản là không đủ! Đảy vẫn là Nguyên Khí cảnh, tiêu hao so với người bình thường đã gấp mấy lần, nếu đến Linh Dịch cảnh vậy còn cần bao nhiêu? Gia tài của phụ thân bạc triệu, cũng không chịu nối ta gây sức ép như vậy!” Diệp Viễn nhìn đến một lượng lớn Nguyên Khí đan siêu phấm bị tiẻu hao, nhịn không được đối với Lỉnh Chá cửa Dương Thần Quyết một trận oán thầm. Hai ngày sau, trong dược điền sau núi, một tiểu cô nương mặc một thân y phục xanh biếc đang dọn cỏ. Trên mặt tiểu cô nương có không ít vết bẩn, sợi tóc cũng có chút hỗn độn, mồ hôi trên thái dương từng giọt từng giọt chảy xuống, quần áo trên người cũng bị bấn không ít, bộ dáng thật là đáng thương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio