Tuyệt Thế Dược Thần

chương 185

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Viền quật khởi khiến Tỏ Vũ Bách cảm nhận được uy hiếp cực lớn, gã mới trực tiếp hạ sát thủ. Những thứ này người trong cuộc nhìn ra cũng không thấy có gì kỳ lạ, nhưng người ngoài cuộc rất khó khăn xâu chuối những chuyện này với nhau. Chẳng lẽ nói, nhà Nam Phong đã sớm sinh ra sự đề phòng đối với Tô gia? Điều này có thể không phải là dấu hiệu tốt lành gì a! “Bất kể hắn có lý do gì, viện quy chính là viện quy, há có thể khinh nhờn được chứ?” Tô Vũ Bách căn bàn cũng không muốn nghe lý do gì thêm. “Dựa theo viện quy, Diệp Viên giết người cần phải tạm thời bât giữ, giao cho viện trưởng và trưởng lão định đoạt. Tô trưởng lão trực tiếp ra tay giết người, có phái cũng đang vi phạm viện quy hay không? Không biết điều này, dựa theo viện quy nẽn xử trí như thế nào?” Phong Nhược Tình không nhường chút nào. Viện quy cúa Học viện Đan Võ không riêng gì nhằm vảo học viên, viện trường và trưởng lão cùng cấp đồng dạng bị rất nhiều hạn chế. Thân là Đại trưởng lão của Hình đường, tự ý giết người, theo như viện quy là phải bị tước đoạt chức vị Đại trưởng lão! Đương nhiên, trong Học Viện Đan Võ, viện trưởng mới là sự tồn tại chí cao vô thượng! Tỏ Vũ Bách tức điên, tiểu nha đầu này đối nghịch với mình kháp nơi, bây giờ lại chiếu ngược một quân! Xem ra bây glờ muốn giết Diệp Viền là không thế nào, có điều là tâm tư của hắn xoay chuyến, lại sinh ra một kế khác. “Hừ! Nếu ngươi nói ta không dựa theo viện quy đế làm việc, được, thế bây giờ ta dựa theo viện quy làm việc! Người đẳu, nhốt Diệp Viễn vào Nghị sự đường phía sau núi, thông báo nhị vị Phó viện trướng cùng chư vị trướng lão đến nghị sự đường hội thẩm!” Tô Vũ Bách bông nhiên chuyến đề tài, làm cho tất cá mọi người không kịp trở tay. Phong Nhược Tình nhướng mày một cái, thầm nghĩ Tỏ Vũ Bách này quả nhiên khó đối phó, xem ra hôm nay gã cố ý đưa Diệp Viên vào chỗ chết rồi! Nàng không cách nào cự tuyệt yêu cầu của Tô Vũ Bách, nếu không thì thật mang danh bảo vệ tàn dư ma đạo rồi. Dựa theo viện quy, trong lúc viện trưởng không có ở đây, do hội trưởng lão chung nhau thương nghị quyết định đại sự! Mà trên thực tế, cho dù Giang Vân Hạc ớ học viện, đại đa số tình hình các hạng sự vụ đều là do hội trưởng lão của học viện quyết định. Giang Vân Hạc rất ít khi lộ diện ớ trước mặt mọi người. Tô Vũ Bách ra lệnh một tiếng, hai gã đệ tử của Hình đường định áp giải Diệp Viễn đi nghị sự đường à sau núi. Diệp Viên bông nhiên mớ hai mât ra, lạnh lùng nói: “Tự ta có chân, cút ngay cho ta!” Thực lực hai gã đệ tứ đó của Hình đường còn không bằng Lâm Thiên Thành, lúc này thấy Diệp Viễn bỗng dung nổi giận, mặc dù biết hẳn là nỏ mạnh hết đà, nhưng vần sợ hãi không dám tiến lên. Nói xong, Diệp Viễn đứng dậy, hành động đã không còn đáng ngại! Một màn này lần nữa khiến mọi người trợn mắt hốc mồm, thuốc trị thương gì mà có thế có hiệu quá tức thời nhưthế? Diệp Viền thật quá hạnh phúc, cầm những đan dược chưa bao giờ nghe qua làm đường đậu ăn, nhất định chính là con gián đánh không chết a! Bọn họ đương nhiên không biết, Diệp Viên đã từng là một Đan Đế! Một Đan Đế đều không thế cầm đan dược cực phẩm làm đường đậu ăn, thì cái danh Đan Đế này của Diệp Viễn cũng quá hữu danh vô thực. “Càn rỡ! Ngươi bây giờ là thân mang tội, ai cho phép tự ngươi đi?” Tô Vũ Bách thấy Diệp Viễn lúc này còn dám lớn lối như vậy, giận dữ nói. Diệp Viền liếc mẳt lạnh lùng nhìn Tô Vũ Bách, nói: “Lão già kia, ngươi nhớ kỹ cho ta! Mối thù hôm nay, Diệp Viễn ta ngày sau ắt sẽ trá lại gấp trăm lân! Trong vòng một năm, nhất định lấy cái đầu của ngươi!” Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio