Tuyệt Thế Dược Thần

chương 194

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Long Đường lại tin tưởng đối với Diệp Viễn như vậy? Mặc dù trước kia ý kiến bất đồng với Long Đường, cuối cùng chúng minh Long Đường là đúng. Nhưng lần này, Tả Bất Quy lại hoàn toàn không coi trọng Diệp Viền. Cửu Thiên Lộ, cho dù là Long Đường cũng không dám đi thử! Long Đường mặc dù tự phụ, nhưng tự hỏi còn không đạt tới loại trình độ yêu nghiệt của Mạc Vân Thiên kia. Ngay cả Mạc Vân Thiên đều là cửu tử nhất sinh mới xông qua, hắn làm sao xông qua được chứ? “Ý của ngươi là nói, hắn có thể thông qua? Điều này sao có thế?” “Trước đó ngươi không phải nói hắn không giết được Lâm Thiên Thành, kết quả thế nào?” “Thôi mà, đây căn bản cũng không phải là chuyện có được hay không? Một trăm Lẳm Thiên Thành cộng lại, cũng không có khả năng xông qua Cửu Thiên Lộ đấy!” “Một trăm Lâm Thiên Thành cộng lại, cũng không có yêu nghiệt như Diệp Viễn!” Tả Bất Quy lại không có gì đế nói, bởi vì Long Đường nói là sự thật. Tẩ Bất Quy chợt phát hiện, gần đây Long Đường luôn tự phụ, dĩ nhiên có hứng thú đối với chuyện của Diệp Viễn. ở trong học viện, Long Đường là sự tồn tại mà tất cả học viên ngưỡng mộ, từ trước đến nay hắn đều là nhìn xuống chúng sinh, bao gồm Tả Bất Quy hắn. Mà sự tồn tại này, bây giờ lại nâng lên ánh mẳt, nhìn thắng thậm chí còn ngưỡng mộ một người học viên khác! Cái này thật không thế tin được ! “Lão Long, cái này cũng không giống như ngươi a!” Tẳ Bất Quy bổng nhiên có loại cảm giác thỏ tử hồ bi, nghiêm mặt nóỉ. (Thỏ tử hồ bi: tương tự câu một ngựa đau cả tàu bỏ cỏ) Long Đường ngược lại không có phản ứng quá lớn, chỉ là nhàn nhạt nói: “Chẳng lẽ ngươi quên bên trong học viện truyền lưu một câu nói sao? Thiên tài, chính là dùng để vượt qua đấy!” Long Đường hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Ta… Không bằng hắn.” “Ai, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng ngươi nói là sự thật.” Tà Bất Quy cũng là thờ dài một tiếng. “Có điều là, hắn hẳn không có cơ hội vượt qua ta và ngươi! cửu Thiên Lộ, hắn không qua được!” Tả Bất Quy bồng nhiên lại nói. Lần này Long Đường cũng không có phản bác, nói thật, hẳn cũng không có bao nhiêu lòng tin. Xác suất sống sót là 0! Số liệu này giống như một ngọn nói lớn thông thường khó có thế vượt qua, Diệp Viễn hắn có thể đột phá sao? “Hừ! Lá gan của Diệp Viễn này cũng không nhỏ, lại có thế đế cho nhiều người chờ hắn như vậy!” Tô Vũ Bách chờ hơi không kiên nhẫn, bắt đầu than vãn. “Đúng vậy, quả nhiên là một tiểu tử không hiếu quy cú, đáng chết!” Một tên trưởng lão phụ họa nói. Tên này nghiềm nhiên đã thành chân chó của Tô Vũ Bách rồi. Ngược lại Hồ Trường Sinh vuốt râu cười một tiếng, nói: “Cửu Thiên Lộ cũng không phải là đùa giỡn, dĩ nhiên là muôn chú tâm chuẩn bị một phen.” “Có cái gì mà chuẩn bị tốt? Hắn chỉ là một tên Nguyên Khí Cảnh, chẳng lẽ còn có thể xông qua hay sao? Dù sao đều là chết, còn muốn chậm trê thời gian của nhiều người như vậy, thật là không có lý lẽ!” Người trưởng lão kia vô cùng khó chịu, hiện ra cũng là chờ không nhịn được nữa rồi. Cảu nói này của hẳn, ngược lại không có ai phản bác. Đối với Diệp Viễn, chuẩn bị hay không chuẩn bị xác thực ý nghĩa không lớn. Dưới cái nhìn của bọn họ, Diệp Viẻn chẳng qua là lựa chọn cái chết, không đế cho bọn họ tới xử tử mà thôi, kết quả chung quy vẫn là giống nhau. Còn như Diệp Viễn có thể sống sót, từ trước tới nay chưa từng có ai tin tưởng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio