“Cửu Thiên Lộ chín trăm chín mươi chín bậc, hẳn mới may mắn qua ba mươi ba bậc, đạo thứ nhất là cửa ải nhỏ, từng cái một làm cho hắn xông qua như thế!” Tô Vũ Bách lạnh rên một tiếng, hiển nhiên vô cùng không hài lòng đối với sự kinh ngạc của mọi người. Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. Theo gã thấy, Diệp Viền có thê’ qua ái thứ nhất là nhở vào may mẳn! Hơn nữa, xông qua ải thứ nhất cũng không có ý nghĩa gì cả, rất nhiều Nguyên Khí cảnh đều có thể xông qua. Cửu Thiên Lộ chân chính đáng sợ, là bậc 333 cuối cùng! “Đúng vậy, Diệp Viên này nhìn một cái chính là một tiểu tử xảo quyệt, phóng chừng rất biết lợi dụng sơ hớ. Ải thứ nhất đoán chừng là bị hán phát hiện lò hỏng, cho nên mới dẻ dàng như thế: Một tên trướng lão phụ họa nói. “ừm, bất kế nói thế nào, cửu Thiên Lộ chính là tuyệt địa của Nguyên Khí Cảnh, đây dù lã ai cũng không cách nào thay đổi sự thật! Căn cứ quá khứ mà nói, kỷ lục cao nhất của Nguyên Khí Cảnh chính là trong 333 bậc, coi như Diệp Viền vô cùng nghịch thiên, có thể tới sau 333 bậc cũng liền đến đính rồi.” Trương Tùng Đào cũng đồng ý nói. Cùng những trướng lão này bất đồng, biếu hiện của Diệp Viên khiến cho Hô Duyên Dũng cùng Phong Nhược Tinh thêm mấy phần lòng tin. “Trước 333 bậc này, đáng sợ nhất chính là hao phí nguyên lực! Linh Dịch Cảnh còn khá hơn một chút, nguyên lực của Nguyên Khí cảnh rất khó giữ vững đến cuối cùng. Coi như may mắn vượt đi qua rồi, trong 333 bậc mỗi một bậc uy lực đáng sợ hơn những bậc sau, cuối cùng vần là cái chết. Nhưng Diệp Viền ải thứ nhất ngay cả vòng bảo vệ nguyên lực đều không dùng, trên căn bản không có hao tổn phí nguyên lực rồi.“ Hô Duyên Dũng có chút kích động nói. “Diệp Viền thật đúng là có thể khiến người ta mang đến vô hạn kinh hỉ, có lẽ… Hần thật có thể xông qua cũng không nhất định chứ?” Phong Nhược Tình tự lẩm bẩm. ‘Hừ, người này vừa thúi vừa cứng đầu, chết là phải!” Phong Chỉ Nhu lại khôi phục bản sẳc cay cú. Phong Nhược Tinh cười nói: “Nếu như hắn chết, ngươi đời này cũng đừng nghĩ đột phá Ngưng Tinh Cảnh rồi.” “… Ai mà thèm!’ Phong Chỉ Nhu ngoài miệng cứng rân, nhưng ánh mẳt vân luôn luôn theo dõi Diệp Viên trên bậc thềm. Cương phong không tạo được bao nhiêu độ khó đối với Diệp Viễn, ba mươi ba nấc thang vừa qua, nhảy lên nấc thang thứ ba mươi bốn, cảnh tượng lần nữa đột nhiên biến đổi, biến thành một mánh đại dương nóng bóng. Hỏa Chi Ý Cảnh! Đây là một con đường hỏa diễm! Hỏa diêm nóng rực nướng Diệp Viển phảng phất sâp bốc cháy, nhưng khóe miệng của Diệp Viền lại thoáng qua một tia cười lạnh. “Không biết Linh Chá Thần Vương biết có người ờ phía trước công pháp của hẳn đùa lửa, sẽ có cảm tường gì đây!” Vừa nói, Diệp Viền vận chuyển lên, không phải mở ra vòng bảo vệ nguyên lực, thay vào đó là mở hết khí thế, thả nguyên lực ra bên ngoài! Sau đó, Diệp Viền bước chân, tháng đi lên, chò đi qua, hỏa diễm càng là tự động nhượng bộ lui binh! Trước mặt chơi đùa Hỏa chi Ý Cảnh, đây quá thực là gây cười! Chính là công pháp hỏa hệ chí cao vỏ thượng của Thần Vực, Hỏa chi Ý Cánh cơ hồ đạt tới cực hạn! Năm đó Linh Chá Thần Vương dựa vào thức cuối của một trận thành danh, trận chiến ấy hẳn dùng ị cửu Dương Phần Thiên ^ trực tiếp đốt mấy vị Thần Vương vây công thành hư vô, từ đó không ai dám trêu chọc y. Dù là công lực lúc này của Diệp Viến còn thấp, cũng không phải phàm hỏa hạ giới có thế so sánh. Đảy giống như là một con rồng con vẫn chưa trưởng thành, dù lã nó có nhó đi nữa, cũng là vua muôn thú, chố đi qua tất cả đều phải ấn núp! Diệp Viền kiên định bước chân, hóa diễm bốn phía tự động tách ra cho hắn một con đường. Cứ như vậy, Diệp Viển lấy tốc độ cực nhanh thòng qua biển hỏa diềm ải thứ hai. Thông qua ải thứ nhất, Diệp Viễn vì tránh cương phong, còn hao tốn thời gian một nén nhang. Mà ái thứ hai, Diệp Viến chính là trong thời gian ngần liền đi qua.