Tuyệt Thế Dược Thần

chương 21

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này toàn thân Lưu An đau như muốn chết đi sống lại, cả cơ thể co quắp như một con mèo chết. Không còn cách nào khác, Vạn Đông Hải không muốn bỏ đi quân cờ này, đành phải ra tay cứu Lưu An. Hắn một bên mở mí mắt Lưu An, một bên bắt mạch, một hồi lại vạch áo của Lưa An ra xem, suy nghĩ một hồi, lòng hắn như chìm trong đáy cốc, mày nhíu chặt lại. Hắn không nhìn ra được đây là độc gì! Đường đường là đại Đan sư lại không chẩn được ra bệnh nhân trúng độc gì, điều này quả thực là ngoài sức tướng tượng. Nếu như không phải nhìn thấy bộ dạng sống dớ chết dở của Lưu An, Vạn Đông Hải thậm chí còn hoài nghi hắn cùng với Diệp Viên là một bọn đến đây gây sự. ‘Đại ca, thế nào rồi?” Nhìn dáng vẻ của huynh trướng, Vạn Đông Doanh có dự cảm không lành. “Đi, đem Giải Độc Đan thượng phẩm tới đây cho ta.” Vạn Đông Hải cắn răng, hạ quyết tâm nói. “Cái gì? Đó là Giải Độc Đan thượng phẩm huynh khổ công luyện chuẩn bị đưa cho điện hạ, nhưng bây giờ lại dùng trên người hắn?” Vạn Đông Doanh kinh ngạc nói. “Bảo ngươi đi, thì ngươi đi đi, đừng có ở đây lắm lời.” Vạn Đông Hải lúc này dường như đã mất hết kiên nhẫn, giọng nói vô cùng bực bội. Từ trước tới nay Vạn Đông Doanh chưa từng thấy đại ca nóng nảy như vậy, hắn không dám thất lễ, đi đan phòng lấy viên Giải Độc Đan cấp ba thượng phẩm kia tới. Giải Độc Đan là đan dược vạn năng, loại độc nào cũng trị được, nhưng là hiệu quả như thế nào, còn phải xem tình hình cụ thể của người bị trúng độc. Đối với độc thông thường, Giải Độc Đan gần như là trị được hoàn toàn và được sử dụng rộng rãi. Trong mắt của Diệp Viễn, Giải Độc Đan cũng có những phẩm cấp khác nhau. Có Giải Độc Đan cấp một, Giải Độc Đan cấp hai, cho đến Giải Độc Đan cấp năm. Nhưng đối với độc dược cấp năm trở lên, Giải Độc Đan căn bản là vô dụng. Bởi vì độc dược từ cấp năm trở lên nếu không phải là thủ đoạn độc môn, thì cũng là độc dược cực kỳ hiếm thấy, Giải Độc Đan chỉ có thể tạo được một chút tác dụng nhỏ mà thôi. Vạn Đông Hải tại Tân quốc luyện chế ra viên Giải Độc Đan đương nhiên không phái tầm thường, thuộc hàng Giải Độc đan cấp ba thượng phẩm, làm hắn bình sinh đắc ý. Bởi vì phấm giai của Giải Độc Đan này đến Diệp Hàng cũng không luyện chế ra được. Cho dù đều là đại Đan sư. Diệp Viễn biết, về mặt luyện Giải Độc Đan, phụ thân Diệp Hàng so với Vạn Đông Hải vẫn còn kém xa. Đây cũng là lý do tại sao giải dược mà Diệp Viễn dùng chỉ là Giải Độc Đan cấp ba hạ phẩm, mà không phải là Giải Độc Đan cấp ba thượng phẩm. Nhìn vào viên Giải Độc Đan này có thế thấy được trình độ của người luyện đan. Chỉ sợ vị hoàng thúc trong hoàng thất kia cũng không bằng Vạn Đông Hải. Khi Vạn Đông Doanh đem đan dược giao cho Vạn Đông Hải, trên mặt là một trận co quắp. Viên đan dược này thế mà lại được dùng trên người tên Lưu An chết tiệt kia, thật là phí của trời. Vạn Đông Hải nhận lấy đan dược, lạnh lùng nhìn Diệp Viễn. Hôm nay bất luận kết quả thế nào, hắn đã col như là thua ở trên tay tên tiếu tử này. Diệp Viền vẫn bình chân như vại nhìn Vạn Đông Hải làm phép, dáng vẻ không quan tâm. Vạn Đông Hải vung tay áo một cái, Lưu An liền không tự chủ được ngồi dậy. Tiếp đó, Vạn Đông Hải dùng ngón tay lấy tốc độ cực nhanh hướng về phía Lưu An điếm tới, sau đó nghe một loạt âm thanh “Phốc phốc”. Vạn Đông Hải mỗi lần ra tay, Lưu An lại rên lên một tiếng có vẻ như rất thống khổ. Lần điểm tay cuối cùng vừa xong, Lưu An đau đến há miệng, Vạn Đông Hải không chút do dự, nhanh chóng đem viên Giải Độc đan ném vào trong miệng hắn. Nuốt đan dược xuống, Vạn Đông Hải cũng ngưng thi triển công lực, Lưu An mất đi sự chống đỡ, lần nữa mềm oặt ngã xuống. “Bốp… Bốp… Bốp.” Lúc này, tiếng vồ tay không nhanh không chậm vang lên, Diệp Viễn cười thở dài nói: “Nghe nói Vạn lâu chủ có một bộ Huyền Minh Chỉ Pháp thần diệu dị thường đã lâu, có khả năng cải tử hoàn sinh, cũng có thể khiến người ta sống không bằng chết, hôm nay gặp mặt quả thật rất phi phàm, thật là làm cho tiểu điệt mở rộng tầm mắt.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio