Tuyệt Thế Dược Thần

chương 365

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thế nhưng, đây cũng lả tuyệt chiêu của Hâc Nha lão nhân. Hân định dùng cái này đế đối phó với Diệp Viễn, đủ thấy hắn coi trọng Diệp Viễn như thế nào rồi. “Thật sự là hẻn hạ, lại dùng Hâc Nha m Hỏa tới đối phó ta!’ Diệp Viễn cân răng nghiến lợi, lộ ra rất là chột dạ. “Tiếu tứ, cái này cũng không trách được lão phu. Nếu không phái ngươi quả mức khó giải quyết, lão phu cũng sẽ không vận dụng nguyên hỏa bán mệnh. Hiện tại, ngươi có thế đi chết!’ Ánh mât của Hâc Nha lão nhân trở nên lăng lệ, sau đó đánh ra một chưởng, trong nháy mắt Hâc Nha biến mất không thấy gi nữa. “A!” Sau một khâc, Diệp Viễn bỗng nhiẽn kẽu thám một tiếng, cá người bị ngọn lứa màu đen thiêu đốt, trông rất lả kinh khủng. Thế nhưng trẽn mặt Hác Nha lão nhản cũng không có vé đâc ý, ngược lại hử lạnh nói: “Hừ, lại lả thân ngoại hóa thân, ta xem xem ngươi có thể trốn đến khi nào! Chờ tác dụng đan dược của ngươi qua thời gian hạn định, ngươi lấy cái gl đến tránh Hâc Nha m Hỏa của ta!r Hâc Nha lẫo nhân vừa mới nói xong, ’Diệp Viễn” đang kêu gào thê thảm trước mặt biến thành hư vô. Lại là thản ngoại hóa thản! Hảc Nha lão nhân vung tay lên, Hâc Nha m Hỏa trong nháy mât xuyên qua một cây cột đá, lại một tiếng kêu thàm thiết vang lẻn. Nhung mà cũng giống như trước đó, Diệp Viền lần nữa hóa thành hư vô. “Trốn đi! Tiếp tục trốn đi! Ta xem ngươi cỏ thế trốn đến khi nào!” mặt mũi Hâc Nha lão nhân trân đầy Y trầm giọng nói. Hắn càng không ngừng thúc giục Hắc Nha m Hóa, tiêu diệt hết ‘Diệp Viễn” này đến ’Diệp Vién’ khảc. Nhưng mà hân tiêu diệt, mãi mãi cũng chỉ là Diệp Viẻn giả. Sắc mặt Hắc Nha lão nhản đã trở nên xanh xám, tên Diệp Viễn này cũng quá khỏ chơi! Một tên Linh Dịch tầng năm nho nhỏ, có thể ngưng tụ nhiêu thân ngoại hóa thân như vậy. Đồi lại người khác, chỉ sợ sớm đẵ cạn kiệt nguyên lực rồi. Thế nhưng Diệp Vién càng không ngừng chuyển đối phương vị, Hâc Nha lão nhân cũng không mò ra chân thân của Diệp Viễn đến cùng ở nơi nào. Hâc Nha m Hóa cúa hân lợi hại hơn nữa, không thiêu đến Diệp Viền thì cũng không có cách nào! Có điều, Hắc Nha lão nhản cũng không sốt ruột, bới vi hân biết viên đan dược mà Diệp Viền ăn vảo đế có thế tăng lên cảnh giới kia, chãc chân có thời hạn và dl chứng. Cho nên, trước khi dược hiệu của đan dược qua đi, tất nhiên Diệp Viễn sẽ tìm thời cơ đối phổ chính mình. Thậm chi hân cỏn không c’ãn ra tay giết Diệp Viễn, chỉ cần hãn chặn lại một kích cuối cùng kia, thì Diệp Viễn sẽ như cá nằm trèn thớt mà thôi! Bí mật trên người tiếu tứ này không ít, đến lúc đó tiến hành sưu hồn VỚI hản, hần là có thể biết được không ít bí mật. “Còn không ra sao? Chơi bịt măt trốn tim thật thú vị quá nhí? Có điều, đan dược của ngươi cũng sảp đến thời gian rồi chứ?’ Thiêu chết thêm một ‘Diệp Viễn”, Hắc Nha lão nhản hét lớn với mặt đẩt trống róng. Đúng lúc nảy, thân hĩnh Diệp Vién thoát ra từ một cái cột đá dâng sau, cửu Kiếm Thức bồng nhiên phát động! Đảy là lần đầu tiên Diệp Viền chú động ra tay từ sau khi Hầc Nha lão nhân tẽ’ ra Hâc Nha m Hỏa, vừa nhanh vửa hung ác! Nhưng mà Hâc Nha lão nhản dường như đã sởm cổ chủ ý, cười lạnh một tiếng, Hâc Nha m Hóa trong lòng bản tay hân nhầy một cái, trong nháy mât đánh trúng vào Diệp Viễn! Diệp Vién còn chưa kịp kêu thám, mặt đất phía sau Hâc Nha lão nhân vỡ ra, lại là một thân ảnh bay vọt ra! Đảy mới là chân thản của Diệp Viễn! Hắn dùng thản ngoại hóa thản thu hút Hắc Nha m Hỏa, chằn thân mởi phát động một kích trí mạng sau lưng Hâc Nha lão nhân! Một kích này nắm vừa đúng, không cho Hâc Nha lão nhân chút cơ hội thớ dốc não! Thương Hoa Kiếm đâm thẩng cổ họng của Hắc Nha lão nhản, đã gần trong gang tấc! Hảc Nha lấo nhân xoay người lại, trên mặt không lộ chút bối rối nào. Hắn bỗng nhiên cười lạnh: “Chờ ngươi đã lâu!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio