“Nghe nói gì không? Diệp Viền đứng thứ nhất từ dưới lên trên trong bảng vàng cho nẻn người ta mới gọi hẳn là đuôi xe vạn năm, bây giờ hẳn đẫ ký vào giấy sinh tử.” “Đương nhiên là đã nghe nói rồi, ngươi nói đây không phải lả chán sống rồi sao? Có điều hai năm nay học viện chúng ta đêu không thấy giấy sinh tử xuất hiện nữa nhỉ? Đây được coi lè một tin tức động trời, đủ đế mọi người bàn tán xôn xao” “Đúng vậy, hai nám năm tháng rồi, lần trước giấy sinh tứ là Long SƯ huynh ký. Lúc đó, huynh ấy cũng là Hoàng cấp dù đối thú cao hơn huynh ấy hai tiếu cánh giới, nhưng huynh ấy đã dùng kế lấy yếu thâng mạnh đế rồi giành chiến thắng. Sợ rằng lúc đó ai cũng không dám ngờ tới, hai năm sau huynh ấy có thế giết được kẻ đứng đầu Võ bảng chứ nhỉ?” “Cũng chưa chắc? Long sư huynh lúc đó vẫn chưa có phong mang tất lộ, từ sau khi giết chết đối thủ ở trận chiến sinh tứ kia thì việc đã xảy ra không thế ngăn cản nối, một đường quá quan trảm tướng, đạt tới Thiên cấp, vươn lên vị trí thứ nhất trên Võ bảng. “Ngươi nói xem, tên tiểu tử Diệp Viễn này liệu có dùng kế lấy yếu thắng mạnh để loại bỏ đối thú không? Nghe nói tên này chỉ dùng thời gian hai ngày liền có thể tăng lên hai cấp, từ Nguyên Khí tầng một lên Nguyên Khí tâng ba.” “Dẹp đi! Sao hắn có thế so bì với Long sư huynh chứ? Tuy lúc đó Long SƯ huynh vẫn có chút yếu thế nhưng cũng không đến lượt hấn lên mặt? Tháng liền hai cấp thì sao? Ngươi chầng lẽ không biết tẻn tiểu tứ Diệp Viễn kia, hắn đã phải nhờ bao nhiêu mối quan hệ mới vào được đây? Cha hân chính là đại Đan sư có tiếng trong Tân quốc chúng ta – Diệp Hàng, dùng thủ đoạn của hấn để giúp nhi tử nâng cao thực lực thì có gì kì lạ? Loại nâng cao thực lực này đều là giả tạo cả, nào có năng lực chiến đấu gì chứ?’1 “Cũng phải, nghe nói tên tiếu tử đó vào học viện cũng đã nửa năm rồi, nếu có thể nâng cao năng lực thì sớm đã làm rồi, cũng không phải đợi đến báy giờ. Bây giờ xem ra tám chín phần đều là do hân đã dùng bí pháp để nâng cao thực lực.” “Khà khà, tên kia thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Nghe nói trước kia hắn đã cùng Phí Thanh Bình tỷ thí giái độc, kết quá là suýt chút nữa bị trúng độc mà chết. Cha hân phải kiẻn trì để cứu hán, vừa quay lại học viện đã tìm đến cái chết, ngươi nói có phái đầu óc tên tiếu tử này thiếu huyền cân rồi không?” Học Viện Đan Võ dựa vào sự chênh lệch thực lực phân thành bốn cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Diệp Viễn và Phí Thanh Bình đều thuộc Hoàng cấp. Vồn dĩ mục tiêu cúa cà học viện đều tập trung vào Thiên cấp, rất ít người quan tâm tới Hoàng cấp. Có điều lần này Diệp Viễn và Phí Thanh Bình cùng nhau kí giấy sinh tử nhưng lại trở thành tin tức động trời của cá học viện, thu hút sự quan tâm của đại đa số mọi người. Mặc dù học viện ngầm thừa nhận sự tranh đấu và so tài giữa các học viên nhưng không cho phép tùy tiện lấy mạng người ra làm trò đùa. Đã từng có học viên ỷ vào gia thế hiến hách đế giết người ở Học Viện Đan Võ, kết quả là bị học viện tất sát một cách kiên quyết, không có chút dao động nào. Cuối cùng tên thế gia kia ngay cả cái rắm cũng không dám xì ra. Nhưng giấy sinh tử thì có nhiều loại khác nhau, lão sư không chủ trì thì trận sinh tử coi như miễn bàn. ở cả cái Học Viện Đan Võ này mọi người đều biết vị trí thứ nhất của Long Đường trên Võ bảng nhưng không phải ai cũng biết vị trí thứ nhất từ dưới lên trên của Diệp Viển. Song giấy sinh tử này lại khiến cho danh tiếng của Diệp Viễn bỗng nhiên tăng cao, dường như ngang hàng với Long Đường. Đương nhiên đa số mọi người đêu giống với hai kẻ bàn tán lúc nãy, chế nhạo sự ngu ngốc của Diệp Viền. Thực lực của Diệp Viền đột nhiên tầng mạnh cũng trỏ thành một trong những vấn đê được bàn luận, nhưng không ai cho rằng việc này do Diệp Viễn tu luyện mà đạt được, chắc chắn là Diệp Hàng đã dùng mọi bí pháp để giúp hẳn nâng cao thực lực nên hán mới đạt được Nguyên Khí tầng ba. Cho nên mọi người đều đánh giá Diệp Viễn là não tàn, ngu xuẩn, nhanh chóng đi gặp Diêm Vương. “Hừ, ngươi xem kia không phải Diệp Viễn sao?” Hai người đang bàn tán thl một người nhó giọng nói. “Chính là hắn sao?” Thoạt nhìn thật không giống loại não tàn. “Ai lại viết hai chữ‘não tàn’ lên mặt chứ?” “Nói cũng phải, ba ngày sau là tới trận chiến sinh tử rồi mà hân còn không mau chuấn bị chu toàn đi, vậy thì tham gia làm gì?” “Biết chuẩn bị những gl cũng vô dụng? Đứng đầu từ dưới lên trên, cho dù là nghịch thiên cũng không có khả năng chiến thâng đối thủ cao hơn mình một cấp bậc đúng không? Nghe nói tên Phí Thanh Bình lúc đó lớn hơn hẳn hai tuối đã nằm trong mười người đứng đầu của Hoàng cấp.