“Hô, cuối cùng cũng hoàn thành rồi. Lục nhi, thay ta hộ pháp, ta muốn đột phá Nguyên Khí tầng bốn.” Diệp Viễn nói với Lục nhi. Nhóm đan dược cuối cùng ngày hôm nay dư lại không nhiều, Diệp Viền cũng không tiêu hao quá nhiều nguyên lực. Ăn vào một viên Hồi Khí đan, ngồi tĩnh tọa điều tức nửa canh giờ, trạng thái Diệp Viền khôi phục lại như ban đầu. Tiện tay lấy năm viên Nguyên Khí đan siêu phấm ném vào trong miệng, vận chuyến Linh Chá cửu Dương Thần Quyết, Diệp Viền bắt đầu trùng kích Nguyên Khí tầng bốn. Nếu là những Nguyên Khí tầng ba khác, dùng liền một lúc năm viên Nguyên Khí đan siêu phẩm ắt sẽ bạo thể mà chết do nguyên lực cuồng bạo. Nhưng Linh Chá cửu Dương Thần Quyết của Diệp Viền quả thực quá cường đại, lúc này những nguyên lực cuồng bạo kia ngoan ngoãn nghe lời giống như con cừu non dịu dàng vậy, thuận theo kinh mạch của Diệp Viền mà vận chuyến có thứ tự, cảm giác giống như là hữu tâm vô lực. Không nghĩ quá nhiều, Diệp Viên lại tiếp tục uống thêm ba viên Nguyên Khí đan siêu phẩm, nguyên lực mới miên cưỡng đạt tới trình độ mong muốn. Diệp Viễn vận chuyến nguyên lực dồi dào một cách chăm chú, xung kích sâu vào bình cảnh của Nguyên Khí tầng bốn. Không giống như mọi người đều gặp phải sức cản mạnh mẽ. Tựa như dòng nước đã tràn đầy, bắt đầu thong thả hữu lực đột kích ra ngoài. Nguyên Khí cảnh tầng bốn! Đối với người bình thường mà nói dùng mấy tháng thậm chí một năm mới có thế vượt qua bình cảnh, Diệp Viền chỉ trong một canh giờ đã có thể phá vỡ được nó. Có điều Diệp Viền không có đình chỉ tu luyện mà tiếp tục nuốt vào siêu phẩm Nguyên Khí đan, cho đến khi nguyên lực được củng cố mới chịu dừng lại. cảm nhận được nguyên lực tinh khiết bên trong đan điền hùng hậu hơn gấp mấy lần so với Nguyên Khí tầng ba, Diệp Viền lại hơi lắc đầu. “Vằn còn quá yếu, cũng không biết khi nào mới có thế có thực lực giết Hoàn Hồn Vực. Chẳng qua nếu như hiện tại cùng với Phí Thanh Bình tiến hành sinh tử chiến thì ta chí dùng nhất trọng lãng liền có thế hạ gục hắn trong chớp mắt đi?” Qua một đêm tu luyện, lúc này trời đã sáng rồi, cũng là thời điểm đi tìm Hồ Diên Dũng. Diệp Viên vừa thăng cấp lên Nguyên Khí tầng bốn, cảm giác mệt mỏl trên người sớm đã tan biến. Bây giờ Lục nhi cũng là người tu luyện, đả tọa một đêm đối với nàng mà nói cũng không vấn đề gì- Chủ tớ hai người kết bạn đi tới Huyễn Linh tháp, Hô Diên Dũng đã sớm chờ ở đó. “Hô Diên lão sư.” Diệp Viền mang theo Lục nhi tiến lẽn phía trước hành lề. Hô Diên Dũng khẽ gật đầu, thản nhiên nhận lễ Hô Diên Dũng theo thói quen dùng thần thức đảo qua người Diệp Viễn, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày hiện rõ vẻ kinh ngạc. “Một đêm không gặp, vậy mà ngươi đã đạt tới Nguyên Khí cảnh tầng bốn rồi sao?” Hò Diên Dũng kinh ngạc nói. “Ha ha, may mắn, may mắn.” Diệp Viền cười ha hả nói. Hõ Diên Dũng lắc đầu rằng: “Trước kia người ta thường nói tu vỉ của ngươi là do phụ thản ngươi dùng bí pháp đề đi lên. Sau khi xem xong trận sinh tử chiến của ngươi ta liền biết là không phải như vậy. Thế nhưng ta không ngờ rằng ngươi có thế tăng cấp một cách nhanh chóng như vậy, lên tới Nguyên Khí tầng bốn.” “Ta tốt xấu gì cũng là nhi tử của đại đan sư, hàng ngày ăn đan dược mà sống, cái tuổi này mà vẩn chưa đạt tới Nguyên Khí cảnh tầng bốn thì thật là khiến phụ thân ta mất mặt.” Diệp Viên nửa thật nửa giả nói. Hô Diên Dũng gật đầu, không nói thêm gì nữa, dường như ngầm chấp nhận cách nói của Diệp Viền. “Khảo hạch còn chưa có bắt đầu, các ngươi chờ một chút.” Hô Diên Dũng nói Dĩ nhiên tham gia khảo hạch không chỉ có mình Diệp Viền và Lục nhi, bên đó đã có hơn mười mấy người đang đợi rồi. “Được rồi lão sư.” Diệp Vỉễn cũng không nói thẻm liền đưa Lục nhi đi đến nơi có hơn mười người đó. Có điều, sự xuất hiện của Diệp Viền đã dẫn đến một phen xôn xao.