Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

chương 448: nữ hoàng chọn phu tùy hứng (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Diệp Lưu Nhiên

Mười mấy dao nước phong bế đường lui của Mộ Khinh Ca, khiến nàng không thể tránh.

Mộ Khinh Ca vung Linh Lung Thương đánh nát những dao nước đó. Mỗi lần va chạm cường độ và lực lượng đều khiến nàng cảm nhận được năng lượng ẩn chứa trong đấy.

Dao nước bị đánh nát, mũi tên nước lại theo tới.

Phương thức công kích như vậy khiến Mộ Khinh Ca nhớ đến dị năng giả thủy hệ chiến đấu. Đương nhiên, lực lượng của bọn họ kém xa Khương Ly.

Mộ Khinh Ca tránh đi mũi tên nước công kích, giơ thương phóng tới Khương Ly!

Thương pháp của nàng không màu mè, nhưng sắc bén vô cùng, khí thế bẻ gãy nghiền nát hết thảy. Nếu nói Khương Ly vận dụng lực lượng nước, vậy nàng chính là vận dụng lực lượng của đại địa.

Hai cỗ khí thế vô cùng cường hãn va chạm đánh vào nhau giữa không trung.

Mộ Khinh Ca nhắm thương cơ hồ xém trúng mặt Khương Ly.

Khương Ly kinh hãi lập tức tránh đi. Quanh thân xuất hiện nước biển xanh đậm. Một bên chống đỡ công kích của Mộ Khinh Ca, một bên tiến hành công kích.

Nàng không nghĩ tới thương pháp của Mộ Khinh Ca sắc bén như thế, ác liệt khiến người khác sợ hãi.

Khương Ly hiểm hiểm tránh được một thương trí mạng của Mộ Khinh Ca.

Nàng ngưng thần nghiêm túc, mười ngón tung bay tạo ra thủ quyết kỳ quái. Đột nhiên hơi nước quấn quanh người nàng ngưng tụ thành xà ảnh cực lớn xuất hiện phía sau.

Đuôi rắn dưới thân càng phát ra hào quang u lam. Một cỗ uy áp cường đại phát ra từ người nàng.

Xà ảnh khổng lồ há mồm to dữ tợn, lộ ra răng nhọn sắc bén.

Mộ Khinh Ca ngửa đầu nhìn. Xà ảnh to lớn trong mắt nàng có vẻ vô cùng nhỏ bé.

"Ngao...!"

Hư ảo xà ảnh phát ra tiếng rít gào, cúi mình xông về phía Mộ Khinh Ca.

Linh Lung Thương trong tay Mộ Khinh Ca không hề sợ hãi phóng tới.

Đột nhiên nàng xoay người, càng lúc càng nhanh, như mũi khoan đâm vào đầu rắn.

Người vây xem bốn phía đều kinh hô, trong mắt tràn ngập khó tin.

Bọn họ không thể tưởng được hôm nay tới xem náo nhiệt, lại được thấy một trận quyết đấu lực lượng.

Mộ Khinh Ca hóa thành 'mũi khoan' xuyên qua cự xà, chui ra đỉnh đầu nó. Hư ảo cự xà không có máu chảy ra, nhưng Khương Ly lại không nhịn được kêu rên một tiếng.

Mộ Khinh Ca nhảy lên đầu rắn, xoay người hung hăng đá một cái. Đầu rắn bị lệch một bên, than khóc rêи ɾỉ.

Sắc mặt Khương Ly càng trắng thêm vài phần. Nàng không chịu nhận thua, cắn chặt răng truyền linh lực vào cơ thể cự xà.

Cự xà lần nữa ngửa đầu thét dài, công tới Mộ Khinh Ca.

Uy áp trên người Khương Ly càng nặng, không ít bá tánh Cổ Vu quốc đều không chịu được uy áp mà che ngực. Sắc mặt trắng bệch quỳ trên mặt đất.

"Bọn họ làm sao vậy?" Mộ Liên Dung không hiểu nhìn vẻ mặt thống khổ của người dân Cổ Vu quốc.

Tiết Kiều hiểu biết về Cổ Vu quốc hơn Mộ Liên Dung, hắn trầm giọng giải thích: "Trong cơ thể người dân Cổ Vu quốc đều chứa huyết mạch thú tộc. Phàm là Thú tộc đều không thể kháng lại cấp bậc uy áp. Hiện tại Nữ hoàng Cổ Vu toàn lực đối chiến, uy áp trong huyết mạch không tự chủ phát ra. Người dân tự nhiên không chịu nổi. Áp chế huyết mạch như vậy cũng là lợi khí trong cách quản lý quốc gia. Chỉ cần không thoát được huyết mạch áp chế, bọn họ sẽ không thể phản kháng quân vương thống trị!"

Hắn giải thích làm đám người Mộ Liên Dung có thêm kiến thức.

Tuy uy áp huyết mạch của Khương Ly cũng có ảnh hưởng nhất định đối với con người, nhưng tuyệt đối chỉ so được một phần mười với người dân trong nước. Vẫn còn ở phạm vi bọn họ có thể thừa nhận.

Uy áp huyết mạch trên người Khương Ly không ngừng thi triển ra.

Mộ Khinh Ca cảm thấy từng đợt lực lượng mạnh mẽ đập về phía mình.

Mà lúc này quả trứng màu sắc sặc sỡ vẫn luôn an tĩnh trong không gian nàng đột nhiên hiện lên một đường ánh sáng. Khiến Manh Manh trông trứng và Nguyên Nguyên hoảng sợ.

"Á! Trứng trứng có phản ứng! Có phải ra một bảo bảo hay không?" Nguyên Nguyên chỉ ngón tay bụ bẫm vào quả trứng bảy màu, kinh hô.

Manh Manh lão luyện liếc mắt một cái: "Ngươi mắt mù à! Khả năng chỉ là ánh mặt trời chiếu vào nên mới phản quang, nó vẫn im lìm như thế, động đậy chỗ nào?"

Đột nhiên Ngân Trần đang ghé ở nơi xa nhắm mắt dưỡng thần bỗng đứng lên, cặp mắt huyết hồng lộ ra một tia ngưng trọng.

Trong ba đứa chỉ có nó là Thú tộc, đương nhiên có cảm thụ cấp bậc uy áp huyết mạch rõ ràng hơn.

"Uy áp thật mạnh!" Ngân Trần kinh ngạc cảm thán.

Nó rất muốn biết chủ nhân đang chiến đấu với người nào.

Đột nhiên lại có một cỗ uy áp xuyên tới.

Mà lúc này tôn nghiêm của quả trứng bảy màu phảng phất bị khiêu khích, đột nhiên lung lay. Một đạo uy áp vô hình phát tán ra từ quả trứng bảy màu, nhanh chóng mở rộng...

Ngân Trần cảm ứng đầu tiên. Nó đột nhiên chuyển mắt nhìn đến uy áp bá đạo muốn xốc cả mặt đất, phát ra tiếng kêu đau.

Uy áp kia lan tràn nhanh chóng, trực tiếp phá tan không gian liên hệ với Mộ Khinh Ca, phát ra từ giữa mi tâm nàng.

Mộ Khinh Ca chỉ cảm thấy toàn thân hình như có chút tê dại.

Mà uy áp lao ra từ mi tâm nàng lại hung hăng đánh vào uy áp do Khương Ly phát ra, xảy ra tiếng nổ hủy thiên diệt địa. Tiếng nổ kia cơ hồ truyền khắp toàn bộ Cổ Vu quốc.

"Phốc!"

Khương Ly ngửa đầu phun ra búng máu, thân thể đột nhiên rơi xuống mặt đất.

Lúc toàn bộ cả người nàng đụng xuống đất, đuôi rắn nhấp nháy vài cái rồi khôi phục hình dáng hai chân. Vảy và tai nhọn trên người nàng cũng khôi phục như ban đầu.

"Nữ hoàng!"

"Bệ hạ!"

Nhóm nữ quan vội vàng nhào lên, kiểm tra thân thể Khương Ly.

"Khụ khụ." Khương Ly che ngực, được nữ quan nâng dậy. Thần sắc nàng phức tạp nhìn Mộ Khinh Ca chậm rãi rớt xuống từ không trung, bình tĩnh nói: "Ta thua."

Quy tắc thi đấu, ai rơi xuống đất trước, người đấy thua.

Bây giờ là nàng rơi xuống trước.

Kết quả như vậy khiến bốn phía kinh hô.

Bởi vì trận chiến này kết thúc quá đột ngột, quá mức đột nhiên. Nhưng trong lòng họ đều hiểu, hai người này đều không ra sát chiêu.

Tỷ thí, chung quy là tỷ thí.

"Thắng! Khinh Ca thắng!" Mộ Liên Dung vui vẻ nói.

Kích động hệt như tiểu hài tử.

Tiết Kiều rũ mắt nhìn về phía nàng, trong mắt mơ hồ lộ ra tia sủng nịch.

Nhìn thấy Mộ Khinh Ca thắng, tay Thương Tử Tô vẫn luôn đặt trước ngực mới nới lỏng, thở phào một hơi.

"Bệ hạ, này không tính! Hắn gian lận!" Nữ quan không phục nói.

Gian lận?

Gian lận thế nào?

Một số người du lịch trong đám đông vây xem đều mang vẻ mặt mờ mịt. Mà người dân Cổ Vu quốc còn lại đều vẻ mặt oán giận.

Mộ Khinh Ca trầm mặc, nhưng trên thực tế, nàng đang dùng linh thức giao lưu với bọn Manh Manh.

Vừa rồi có một cỗ lực lượng không thua mình đánh bại Khương Ly, điểm này nàng tự mình hiểu. Nàng hiểu cỗ lực lượng này xuất phát từ người mình.

Tuy rằng không có lực lượng này xuất hiện, cuối cùng vẫn có thể thắng Khương Ly. Nhưng hiện tại kiểu thắng này làm nàng có chút mất tự nhiên. Đặc biệt là Khương Ly lại thừa nhận thẳng thắn mình thua.

'Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?' Mộ Khinh Ca hỏi.

Manh Manh và Nguyên Nguyên như đứa trẻ làm sai, xoa xoa tay thống nhất chỉ vào quả trứng bảy màu, trả lời: 'Quả trứng đó đó, không liên quan đến chúng ta!'

"Nói rõ ràng." Mộ Khinh Ca nhíu mày nói.

Ngân Trần đứng ra, nói với Mộ Khinh Ca: 'Chủ nhân, để ta nói đi. Hẳn là lúc nãy chủ nhân chiến đấu khiến cho quả trứng này phản ứng được, bị đối phương kíƈɦ ŧɦíƈɦ nên phản xạ phóng ra uy áp huyết mạch. Giữa huyết mạch uy áp trong thú tộc là không thể khinh nhờn. Huyết mạch cấp bậc cao không cho phép huyết mạch cấp thấp hơn làm càn trước mặt mình. Cho nên nó mới ra tay giáo huấn người bên ngoài.'

Mộ Khinh Ca chấn kinh.

Nói đến cấp bậc huyết mạch trong thú tộc, nàng biết.

Nàng khiếp sợ là, huyết mạch quả trứng bảy màu cư nhiên cao hơn cả huyết mạch của Khương Ly! Ý nghĩa là gì? Thật sự là kiếm lời!

'Chả trách đám cẩu ở Vạn Thú Tông liều mạng muốn có được!' Mộ Khinh Ca thầm nghĩ.

"Nữ hoàng bệ hạ, hắn ta mượn uy áp linh thú đánh lén, rõ ràng chính là gian lận. Kết quả này không thể tính!" Vẻ mặt nữ quan tức giận nhìn về phía Mộ Khinh Ca, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi hận không thể ăn thịt uống máu nàng.

Mộ Khinh Ca lúc này đã kết thúc đối thoại với Ngân Trần, đang định mở miệng nói kết quả thi đấu không tính, thì nghe được Khương Ly nói: "Thua chính là thua, cần gì phải làm ra vẻ? Cho dù không ra chiêu đấy, tiếp tục đánh nữa ta cũng sẽ thua."

Lời nói của nàng làm Mộ Khinh Ca ngậm miệng lại.

Nhưng lời nói kế tiếp lại thiếu chút khiến nàng hãi đến hai mắt trồi cả ra ngoài.

Khương Ly bình tĩnh ngạo kiều nói: "Được rồi, ta thua. Ta sẽ thực hiện hứa hẹn thả họ ra, nhưng mà ngươi phải ở lại làm Hoàng phu của ta! Ta chỉ thích nam nhân cường đại!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio