Sau khi nhỏ biểu diễn xog hoàng thượng k nhữg k trị tội vì nhữg lời kinh hãi thế tục đó mà còn trọg thưởng nhiều kim ngân châu báu, gấm vóc lụa là.
Nhưg nhữg người ghen ghét nó k chịu buông tha.
‘Hoàng thượng xin người hãy trị tội cô ta, lời kinh hãi thế tục đó sao có thể ns ra cơ chứ, đó là đại nghịch bất đạo, mog người trị tôi quận chúa để lm gương cho mọi người.’- một vị quan viên triểu đình quỳ xuống nói
‘mong người trị tội quận chúa’- mọi người đều hùa theo
‘chuyện hnay đến đây kết thúc, trẫm mệt rồi về nghỉ ngơi, các khanh cứ tiếp tục thưởng yến’- hoàng thượng
‘bổn cug cũg đi đây hứ’- nhỏ kéo tay nó đi về tẩm cug của mk
Sau khi hoàng thượng và tụi nó ra về thì mọi người cũg về( nhân vật chính đều đi rồi thì còn ở lại lm j)
--------------dải phân cách-----------------
‘cô nàg hnay thú vị thật’- Ngạo vương
‘nàg nào???’- tứ vương
‘thì cái cô quận chúa ý’
‘ak… mà quận chúa nào???’- tứ vương
RẦM… sau lời ns của tứ vương gia thì ngạo vương anh dũg của chúg ta đã hi sinh
‘rốt cuộc trog yến tiệc ngươi lm cái j mà k biết cái cô quận chúa đó’- ngạo vương bực tức ns trên đầu đã bắt đầu xuất hiện khói
‘ngồi chơi’- tứ vương bình tĩnh trả lời
‘ngất… cái cô mà hát cái khúc khiến mọi người phải ngã ngửa đó’
‘thì ra là cô ta, mà cô ta lm quận chúa á’
‘uk’
------------------giới thiệu nhân vật-----------------
Ngạo vương ( Hiên Viên Ngạo) là vương gia duy nhất khác họ của triều đại Âu Dương, cha của hắn là anh em kết bái với hoàng thượng ( Âu Dương Triệt) chết trên chiến trường, chơi vs tứ vương gia từ nhỏ, rất thân. Hắn ta năm nay t cha mẹ đều đã mất, tính cách:
Tứ vương gia( Âu Dương Hàn) tính cách ấm áp như gió xuân, nhưg bên trog lại băng giá, t cha là hoàng đế, mẹ là Thục Phi nhưg đc đưa cho hoàng hậu nuôi dưỡng từ nhỏ.
Cả hai là tình nhân trong mộg của rất nhiều các cô gái kể cả già trẻ lớn bé.
----------dải phân cách---------------
Ság hôm sau
‘AAAAAAAAAAAAAA…. CHÁN CHẾT MẤT…’- một tiếng hết kinh thiên động địa và lên khiến cho mọi vận đều phải chịu sự ảnh hưởng của sóng âm siêu lớn này, và chủ nhân của tiếng hét thánh thót này là nhỏ.
Sau khi ăn xog điểm tâm nhỏ gọi điện ngay cho nó.
Tút… Tút…
‘Alo… ai gọi vậy? Mới ság sớm mà đã gọi muốn chết ak?’- nhỏ trả lời bằng giọng ngái ngủ
‘m nghĩ ngoài m với t ra thì còn ai có đt mà gọi’- nhỏ ns
‘m rảnh nợ ak, gọi t có chuyện j k có chuyện j thì biến cho t còn đi ngủ’- cơn buồn ngủ của nó vẫn chưa tan
‘t muốn rủ m đi chơi, t bao…’- nhỏ chưa ns hết câu thì đã bị nó ngắt lời
‘thật hả, t đi liền’- nó bật dậy nhanh như chớp có đứa bao ngu j mk k đi
‘m điên ak, t còn chưa ns hết câu’- nhỏ ns bất đắc dĩ -‘ t bao, m trả tiền’
‘vậy thôi, t k đi nữa’- nó lại rơi vào trạg thái hai mí mắt sắp đánh nhau tới nơi
Nhỏ rất bất đắc dĩ với nó, có ai như nó k cứ k mất tiền thì mới đi:
‘ đc r, t chi tiền m đi với t đi mà’
Nó cười khẽ nói: ‘ t đi với m nhưg mà đi đâu?’
‘m còn nhớ cái thanh lâu tụi mk mở hay k?’- nhỏ
‘nhớ chứ, sản nghiệp của t lm sao t quên đc, tiền cả mà’- nó
‘h tụi mk đến đó chơi đi rồi còn đi dạo phố nữa’- nhỏ ns
‘ok’
‘mà mặc nam trag nha’- nhỏ
‘đợi xíu, lát t vào cug rồi hai đứa mk chuồn’- nó
‘nhanh lên nha’
‘ukm’
Vèo…
Vì có động lực là tiền sẽ do nhỏ trả nên nó chuẩn bị cực nhanh, búg tay cái nó đã xuất hiện trog phòng nhỏ đúg lúc này nhỏ đag tắm mà nó lại...