Ông lão đón tiếp mấy người Trác Thiến ở sân bay Naypyidaw gọi là Trương Huyền Vĩ, là người có bối phận già nhất công ty châu báu Trương thị, cũng là người đứng thứ hai trong công ty.
Người thanh niên ở bên cạnh ông ta, là con của ông ấy, tên là Trương Học Đông.
Thân phận của hai người bọn họ trong công ty, không thấp hơn tổng giám đốc Trác Thiến, thậm chí dựa vào ưu thế bối phận, Trương Huyền Vĩ ở trong công ty căn bản chính là có tư thái người đứng đầu.
Chỉ có điều trước đây Trương Huyền Vĩ căn bản không có tỏ thái độ ở trước mặt Trác Thiến, ông ta vẫn đem Trác Thiến trở thành hậu bối của mình, cùng đối đãi với Tiểu Hạo Hạo như cháu ruột của mình vậy.
Thế nhưng bây giờ, ông ta không nghĩ như vậy.
Trương gia vẫn còn có một nhánh của Trương Huyền Vĩ có con trai, đó chính là Trương Học Đông, cho nên trong cái nhìn của Trương Huyền Vĩ, công ty châu báu Trương thị sau này sẽ là của hai người bọn họ, mà bây giờ, người quả phụ Trác Thiến này lại muốn đem % cổ phần công ty chia cho một người ngoài không biết từ nơi nào đến, hai người bọn họ làm sao có thể tiếp nhận được?
Lúc này, ở trong lòng hai người Trương Huyền Vĩ, đã đem Gia Vệ trở thành tiểu bạch kiểm được bao nuôi.
Cho nên, ngay khi Gia Vệ che chắn giữa người Trác Thiến và Trương Huyền Vĩ, Trương Học Đông liền không chút do dự gio bàn chân của mình lên, muốn thi triển ra một ít oai phong của mình, để chị dâu mà mình đã ngưỡng mộ từ lâu ái mộ mình, giữ lấy Trác Thiến, mới là kế hoạch cuối cùng của hai người bọn Trương Huyền Vĩ.
Bởi vì đại bộ phận cổ phần công ty châu báu Trương thị, đều đang ở trong tay quả phụ Trác Thiến này.
Thế nhưng, một cước này của Trương Học Đông, có thể thu được hiệu quả sao?
Ngay khi Trương Học Đông chuẩn bị bày ra bộ dáng cao cao tại thượng, ngay khi Trương Huyền Vĩ muốn tiếp tục trách mắng Trác Thiến, hai người bọn họ, một người sững sờ tại chỗ, một người còn lại thì trực tiếp bay rớt ra ngoài.
Gia Vệ cười nhạt nhìn Trương Học Đông đạp về phía mình, một cước này làm Gia Vệ cảm thấy buồn chán, hắn cũng không làm gì khác, mà trực tiếp đá ra một cước, cơ thể dời sang bên cạnh một chút, trực tiếp một cước đá vào bụng Trương Học Đông.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Trương Học Đông biến thành một đường vòng cung bay đi, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người xung quanh đều hướng về bên này nhìn lại.
Trương Huyền Vĩ càng sửng sốt, tên tiểu bạch kiểm trước mắt này, lại có thực lực mạnh như vậy!
“Ngươi muốn làm cái gì? Trước công chúng dám đánh người sao?” Sau một lát, Trương Huyền Vĩ vẻ mặt tái nhợt giận dữ hét lên, chỉ có điều Gia Vệ thấy rõ ràng trong mắt ông ta lại là cười nhạt.
Gia Vệ lạnh lùng cười, vừa mới muốn nói gì đó, một thân ảnh liền trực tiếp chắn ở trước người hắn, làm cho lời hắn muốn nói phải nuốt xuống.
Trương Lệ Anh đi tới trước người Gia Vệ, đối mặt với Trương Huyền Vĩ, mà mãi đến lúc này Gia Vệ mới phát hiện, cho dù là Trương Huyền Vĩ đột nhiên tức giận, Trương Lệ Anh thủy chung vẫn duy trì thái độ bình tĩnh, một chút biến đổi cũng không có.
Điều này không khỏi làm cho Gia Vệ vô cùng kinh ngạc, tình huống này so với tình huống ở Libya thì bất đồng, lúc ở Libya, nhiều lắm thì là thân ở nơi nguy hiểm, chỉ cần có chút can đảm liền không có có việc gì nữa.
Mà bây giờ, lại là người chính mình vẫn biết rõ đột nhiên trở nên không nhận ra nữa, dưới tình huống như vậy có thể bảo trì trấn định, không phải người bình thường có thể làm được.
Điều này cần tâm cảnh rất cao, mà ngay cả Gia Vệ cũng không có được tâm cảnh tốt như vậy.
“Chú ba, đây là sự tình nội bộ của công ty chúng ta, có cần phải làm xôn xao dư luận hay không?” Trương Lệ Anh ngữ điệu luôn là lạnh lùng, chỉ khi nàng nói chuyện với Trương Huyền Vĩ ngữ khí có chút ôn hòa hơn, nhưng bây giờ lại trở nên băng lãnh.
Trương Huyền Vĩ híp hai mắt lại, hừ lạnh một tiếng, nói: “Cái gì sự tình nội bộ trong công ty? Đây là sự tình của gia tộc chúng ta, Anh nha đầu, ngươi là người Trương gia, lẽ nào đứng nhìn Trác Thiến bị tên tiểu bạch kiểm này mê hoặc đến nỗi phân chia tài sản của Trương gia chúng ta sao?”
Lúc này ở phía sau Trương Huyền Vĩ, mấy người vệ sĩ đem Trương Học Đông nâng dậy, Trương Học Đông bị Gia Vệ đạp cho một cước bay đi, cũng không có bị ngất đi, mà nhăn răng cả giận nói: “Đúng vậy, lẽ nào tùy tiện đến tên tiểu bạch kiểm là có thể lấy đi tài sản của Trương gia chúng ta sao?”
Bất quá Trương Học Đông cũng không có nhìn về phía Gia Vệ, một cước kia khiến hắn đau đớn không dám nhìn thẳng vào Gia Vệ nữa.
Lúc này, Gia Vệ cũng sửng sốt.
Trương Lệ Anh không phải thư ký của Trác Thiến hay sao? Nàng thế nào lại là người Trương gia trong công ty châu báu Trương thị đây?
Bất quá, Gia Vệ rất nhanh cũng tỉnh ra.
Nếu như Trương Lệ Anh chỉ là một người thư ký, nàng làm sao có thể ở Libya thay Trác Thiến đưa ra quyết định trọng đại như vậy chứ, thậm chí dưới tình huống cùng với Trác Thiến, cũng hoàn toàn là do Trương Lệ Anh làm chủ.
Nhìn bóng lưng của Trương Lệ Anh, Gia Vệ lại đối với Trương Lệ Anh có một chút hứng thú, bất quá lúc này hắn muốn trước hết giải quyết hai người Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông vướng bận này.
Đúng lúc Gia Vệ muốn mở miệng nói chuyện, Trương Lệ Anh lại đoạt trước, nói: “Cậu ta không phải là tiểu bạch kiểm, cũng không phải là người ngoài, cậu ấy là baba của Tiểu Hạo Hạo.”
Nghe Trương Lệ Anh nói ra lời này, không chỉ là Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông sửng sôt, ngay cả Trác Thiến cùng Gia Vệ cũng sửng sốt.
Chuyện Tiểu Hạo Hạo gọi Gia Vệ là “ba”, tại mọi người xem ra cũng chỉ là một chuyện vui đùa mà thôi, không ai cho là thật cả, ngay cả hai người trong cuộc là Gia Vệ cùng Trác Thiến cũng biết đây là lời của trẻ nhỏ không để ý gì hết, căn bản không phải là sự thật.
Mà bây giờ, Trương Lệ Anh dĩ nhiên lấy chuyện này ra nói, chẳng phải có chút nói quá sự thật rồi?
Mặc dù như vậy có thể ngăn cản được hai người Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông nhất thời, nhưng cũng không ngăn được thời gian dài a.
“Ngươi nói cái gì?” Trương Học Đông sững sờ, liền vẻ mặt tức giận nhìn Trương Lệ Anh, rồi trừng hai mắt giận dữ nhìn Gia Vệ, giống như muốn đem Gia Vệ ăn vậy.
« Ta nói, Long Tứ là baba của Tiểu Hạo Hạo. » Trương Lệ Anh nói rõ từng chữ từng chữ một.
Trương Học Đông lại là giận dữ trừng mắt nhìn Trương Lệ Anh, rồi trừng mắt nhìn Gia Vệ đến lức đỏ bừng cả khuôn mặt, muốn đối với Gia Vệ động thủ, nhưng nhớ tới chuyện vừa rồi, hắn liền không dám động thủ nữa.
Mà lúc này, Trương Huyền Vĩ sắc mặt càng âm trầm hơn, sau một lát, hắn lạnh lùng nói : « Chuyện này sau khi trở về triệu tập cổ đông mở hội nghị, không thể cho các ngươi quyết định qua loa như vậy được. »
« Cần phải mở hội nghị cổ đông hay sao ? » Trương Lệ Anh nửa điểm cũng không nhường nhịn, lạnh lùng nói : « Sau khi trở về có thể sắp xếp cho Trác Thiến cùng Long Tứ tổ chức hôn lễ, nếu như những cổ đông này muốn đến ăn mừng, chúng ta tựu hoan nghênh, nếu như không muốn đến, thì cứ tùy ý. »
Trương Lệ Anh biểu tình trên mặt không có chút biến hóa nào, thế nhưng lúc này ngoại trừ nàng ra, thì cũng chỉ có Tiểu Hạo Hạo là có thể giữ vững biểu tình lúc đầu.
Vừa rồi, Trương Lệ Anh dĩ nhiên nói, chuẩn bị cho Gia Vệ cùng Trác Thiến tổ chức hôn lễ!
Ngay cả Trịnh Tung cũng trợn to hai mắt, vừa rồi Trương Lệ Anh nói Gia Vệ là ba của Tiểu Hạo Hạo, bọn họ cùng lắm cho rằng Tiểu Hạo Hạo nhận thức Gia Vệ là cha nuôi, mà Trương Lệ Anh ý chỉ, lại là để Gia Vệ cùng Trác Thiến kết hôn.
Điều này sao có thể?
Gia Vệ rốt cục không thể bảo trì trấn định, hắn tiến lên một bước, vừa muốn mở miệng thì đúng lúc này thấy Trương Lệ Anh quay đầu trừng mắt nhìn mình, cái trừng mắt này làm cho lời nói của Gia Vệ đến bên miệng lại không có nói ra được.
Gia Vệ chỉ có thể lộ ra vẻ mặt cười khổ, hắn trêu chọc ai đó dẫn đến có một đứa con gái nuôi, hắn cao hứng không kịp, dù sao Gia Vệ vẫn cực kỳ yêu thích Tiểu Hạo Hạo, thế nhưng được một người vợ tiện nghi, Gia Vệ lại cao hứng không nổi.
Gia Vệ vợ, còn ở thành phố Tân Hải chờ Gia Vệ theo đuổi cơ mà, tuy rằng Trác Thiến so với Liễu Tình không kém, nhưng trong lòng Gia Vệ lúc này chỉ có Liễu Tình, chưa thể chứa thêm người khác được.
Lại nói Trác Thiến cũng không có ý này a, việc này nhìn Trác Thiến cái miệng bị kinh ngạc đến nỗi mở lớn là có thể nhìn ra.
Tất cả chuyện này, giống như là tính toán của Trương Lệ Anh vậy, nàng nói những chuyện này tất cả mọi người cũng đều không nghĩ tới được, bởi vì chuyện như vậy, rất ít có khả năng xảy ra.
Không ai nói xen vào, ngay cả Trác Thiến cũng không nói, bất quá trên mặt nàng không phải là vẻ đỏ bừng, mà là xuất hiện vẻ tái nhợt không bình thường, mà ở trong mắt nàng, dĩ nhiên là có chút ướt át, chỉ có điều lúc này không ai chú ý tới nàng, những dị thường này của nàng cũng không có ai phát hiện được.
Trương Huyền Vĩ sắc mặt đã tím tái, ông ta biết cô cháu gái này của mình không phải người thường, nhưng còn không nghĩ tới cháu gái có thể làm được bước này, làm cho ông già sống hơn sáu mươi năm như hắn không có chỗ phản đối.
Nhưng ông ta không thể không nói, nếu không nói, đại biểu cho chính mình thua.
“Lệ Anh, còn nhớ rõ ca ca Học Triết của ngươi không? Hắn một tay sáng lập công ty châu báu Trương thị phát triển tới trình độ hôm nay, lẽ nào ngươi muốn để cho tâm huyết của Học Triết dễ dàng rơi vào tay người khác như thế sao?” Trương Huyền Vĩ sắc mặt khôi phục bình thường, mang theo tiếng thở dài hỏi ra vấn đề này, muốn khơi dậy sự hổ thẹn trong lòng Trương Lệ Anh, dùng chuyện này để Trương Lệ Anh buông bỏ quyết định này.
“Đây là giao phó của ca ca lúc còn sống, ta chỉ là dựa theo phó thác của ca ca mà làm thôi.” Trương Lệ Anh nói, sắc mặt vẫn nguyên như cũ.
“Lẽ nào Học Triết giao phó ngươi chắp tay đem tặng công ty châu báu Trương thị cho người khác sao? Hắn là tên cùng Trương gia chúng ta không có một chút quan hệ họ hàng, mà ta là chú ruột của ngươi, là huyết mạch thân tình tin cậy, hay là tên ngoại nhân này đối với ngươi mê hoặc sự tin cậy hả?” Trương Huyền Vĩ trầm giọng quát, hai mắt trừng lớn, giận dữ nhìn Trương Lệ Anh.
Chỉ có điều, Trương Lệ Anh sắc mặt vẫn như cũ không đổi, biểu tình trước sau cũng là vẻ băng lãnh biểu tình, giống như căn bản không để ý tới lời nói của Trương Huyền Vĩ vậy.
“Hắn một người khác họ, sẽ thật lòng đối với Tiểu Hạo Hạo được sao? Hắn chỉ lừa gạt Tiểu Hạo Hạo vui thích, chờ đoạt được công ty của chúng ta, hắn sẽ lộ ra bản tính, đến lúc đó ngươi hối hận cũng không kịp.” Trương Học Đông cũng học theo Trương Huyền Vĩ trầm giọng quát, tuổi của hắn còn lớn hơn Trương Lệ Anh vài tuổi, cho nên Trương Lệ Anh còn phải gọi hắn một tiếng anh họ.
Lúc này ở đây, giống như hình thành một cục diện bế tắc.
Trương Lệ Anh vẻ mặt băng lãnh, đối với lời nói của Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông căn bản là không để ý tới.
Trương Huyền Vĩ mang theo một đám trợ lý cùng vệ sĩ, vốn là tới tiếp đón Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh, mà bây giờ, hai bên lại giằng co nhau ở chỗ này.
Thậm chí ngay cả lễ tiết cơ bản nhất Trương Huyền Vĩ cũng quên mất, nguyên nhân là do đột nhiên xuất hiện một Gia Vệ không cùng họ hàng đến phân chia tài sản mà ông ta đã dự định chiếm lấy từ trước.
Mà Gia Vệ, đem tất cả mọi chuyện ở đây, nhìn rõ ràng ở trong mắt.
Không phải cũng bởi vì tiền sao?
Gia Vệ hừ lạnh một tiếng, đánh vỡ cục diện bế tắc, hắn không để ý Trương Lệ Anh trừng mắt nhìn hắn, trực tiếp đem Trương Lệ Anh kéo về phía sau mình, quay qua Trương Huyền Vĩ đang lườm mắt nói: “Tiền hoa hồng % cổ phần công ty kia, coi như là ta cho con gái nuôi tiền tiêu vặt, lão tử một phần cũng không cần.”
Nghe Gia Vệ nói như vậy, Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông sửng sốt, bất quá Gia Vệ cũng không ngừng lại, tiếp tục nói: “Lão tử là người khác họ, không phải họ Trương, thế nhưng lão tử cũng có thể xuất ra tiền hoa hồng % cổ phần cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt, ngài là bậc ông, cũng nên biểu thị một chút chứ nhỉ?”