Tuyệt Thế Toàn Năng

chương 50: tiền nhạc nhạc gửi tin nhắn đến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kỳ thi thử lần đầu này vô cùng nghiêm ngặt. Nhà trường đã yêu cầu các giáo viên coi thi phải coi chặt giống như kì thi đại học.

Cho nên trong cuộc thi, hầu như sẽ không xuất hiện hiện tượng gian lận. Còn có một điều, nhà trường đã quy định tiếp, chính là không cho phép nộp bài thi sớm, cho dù có làm xong trước thời gian, cũng phải ra sức mà rà soát lại.

Cho nên, sau khi Gia Vệ dùng hơn bốn mươi phút đã làm xong hoàn toàn bài thi ngữ văn, hắn chăm chú kiểm tra lại một lần rồi lại một lần, cho đến tận lần rà soát thứ ba, hắn rốt cục không thể chịu đựng được nữa.

Mặc dù bây giờ, cũng mới h mà thôi, còn có tám mươi phút nữa, hơn nữa bây giờ đang là thời gian thi chính thức, cho nên không thể mang sách giáo khoa ra ôn tập, việc mà Gia Vệ có thể làm lúc này, cũng chỉ có tiếp tục kiểm tra lại bài thi ngữ văn.

Điều này Gia Vệ làm sao có thể chịu đựng được.

Liên tục ngồi đó cân nhắc, Gia Vệ rốt cục lấy hết dũng khí đứng lên, cầm bài thi của mình, đi lên phía trên bục giảng.

Mỗi phòng có hai giám thị coi thi, một người ngồi trên bục giảng, một người liên tục đi lại vòng quanh, để phòng học sinh gian lận.

Gia Vệ đứng lên, hai giám thị đều nhíu mày lại, giám thị ngồi ở trên bục giảng không hề cử động gì, còn giám thị kia thì nhíu chặt mày đi lên phía trên bục giảng.

- Em có vấn đề gì?

Giám thị đứng trên bục giảng thấp giọng hỏi.

Hai giám thị này đều là giáo viên xa lạ, Gia Vệ chưa từng gặp qua, có thể xác định được bọn họ không phải là giáo viên khối , rất có thể là giáo viên khối hoặc là giáo viên khối .

Mà sự tình Gia Vệ thi đạt điểm tối đa, bởi chỉ là đạt điểm tối đa trong một lần thi, cho nên cũng không gây chấn động quá lớn. Nhiều lắm thì tất cả giáo viên khối đều nghe nói qua danh tiếng của Gia Vệ, chẳng qua còn không đến mức khiến cho toàn bộ giáo viên trong trường học đều biết đến Gia Vệ.

Thấy Gia Vệ không biết quy củ đứng lên như vậy, trong lòng hai người giám thị kia đều có chút không thoải mái.

Đồng thời, giờ mới thi chưa được một nửa thời gian, hai giám thị này căn bản không có nghĩ đến Gia Vệ muốn nộp bài thi sớm.

- Thưa thầy, em muốn nộp bài thi sớm, không biết có được không?

Gia Vệ vẻ mặt cười khổ, thấp giọng nói.

Hai giám thị nghe vậy, đều hơi sững sờ. Sau đó hai người giống nhau đều lộ ra vẻ phẫn nộ, ở phía sau Gia Vệ là giám thị kia càng thấp giọng cả giận nói:

- Hồ đồ, đây là kỳ thi thử lần đầu, các em đã là học sinh năm cuối nên phải biết nắm bắt cơ hội lần này, đồng thời trường học quy định không cho phép nộp bài thi sớm, mau trở về tiếp tục làm, cho dù có không làm, cũng phải đợi cho cuộc thi kết thúc mới có thể rời khỏi.

Rất rõ ràng, hai người giám thị này đã đem Gia Vệ trở thành cái loại học sinh không coi trọng đến kỳ thi thử lần đầu tiên. Trong trường cấp ba Tân Hải cũng không phải là không có học sinh như vậy, thành tích bản thân bọn họ đều rất yếu, tự biết không có hi vọng thi vào trường đại học, ngay cả thi vào trường đại học cũng bỏ, một kỳ thi thử nho nhỏ thì tính là cái gì?

Gia Vệ nghe nói như thế, thật ra lại không có kinh ngạc, hiển nhiên hắn trước đó đã nghĩ đến phản ứng như này của giám thị, vì vậy hắn tiếp tục giải thích:

- Thầy à, cũng không phải như các thầy nghĩ, em đã làm xong bài rồi, cũng đã kiểm tra lại ba lần, thấy không có vấn đề gì, lúc này mới muốn nộp sớm.

- Đã làm xong?

Gia Vệ mới vừa nói xong, hai giám thị đều giật mình.

Đây chính là thi môn ngữ văn đấy, cho dù đã làm hết toàn bộ câu hỏi, cũng không thể chỉ dùng thời gian một giờ là có thể làm xong.

Kết quả là, hai giám thị đều cau chặt lông mày, nói:

- Mặc kệ em làm xong hay chưa, trường học đã quy định là không thể nộp bài thi sớm, trừ phi...

Giám thị kia muốn nói điều gì, thế nhưng mày nhíu lại, cũng không có nói ra hết.

Gia Vệ nhíu mày lại, nếu như có thể để cho hắn nộp bài thi sớm, cho dù là đáp ứng giám thị một ít điều kiện, Gia Vệ cũng sẽ không tiếc.

Cho nên hắn liền mở miệng hỏi:

- Trừ phi cái gì?

Lúc này ở phía sau Gia Vệ giám thị kia hừ một tiếng, nói:

- Trừ phi em có thể bảo đảm mình thi đạt điểm tối đa, như vậy mới có thể nộp bài thi sớm, bằng không không thể nộp bài thi sớm.

- Em có thể cam đoan mình thi đạt điểm tối đa.

Giám thị vừa dứt lời, Gia Vệ liền trực tiếp thấp giọng nói.

Hai giám thị coi thi lại ngẩn ra, càng nhíu mày sâu hơn.

Lúc này bọn họ nghĩ Gia Vệ chính là loại học sinh, da mặt dày hơn so với tấm thép, bằng không ai sẽ vì để nộp bài thi sớm mà nói mình có thể thi được điểm tối da?

Ngồi ở trên bục giảng giám thị kia lắc đầu, nói:

- Đợi ta nói xong điều kiện kế tiếp, em quyết định cũng không muộn.

Hắn dừng một chút, nhìn Gia Vệ, tiếp tục nói:

- Nếu như em đảm bảo mình có thể thi được điểm tối đa thì sẽ được nộp bài thi sớm, nhưng sau đó em lại không đạt điểm tối đa, như vậy thành tích của em trong khối, cũng sẽ bị tính thành điểm lẻ, như vậy em sẽ bị cảnh cáo. Mà thành tích của kì thi thử lần đầu này, chẳng những có thể khiến cho các em biết được học lực của mình, càng có thể làm cho nhà trường, thậm chí khiến một ít trường đại học đối với các em xác định vị trí, cho nên không nên lấy thành tích của kì thi thử lần đầu này ra nói giỡn, trở lại chỗ ngồi của mình tiếp tục kiểm tra lại đi.

- Thế nhưng, em thật có thể cam đoan bài thi của em thật sự có thể đạt điểm tối đa mà, em muốn nộp bài thi sớm.

Trên mặt Gia Vệ lại là lộ ra cười khổ.

Hắn biết hai giám thị coi thi này là có lòng tốt, thế nhưng hắn xác thực có lòng tin thi được điểm tối đa, bằng không hắn cũng sẽ không nộp bài thi sớm, hắn sở dĩ nộp bài thi sớm, cũng là bởi vì không có chỗ nào để mà sửa chữa nữa nên ngồi đó rất buồn chán.

- Em thật muốn nộp bài thi sớm? Nếu như em nộp bài thi sớm mà nói, chúng ta phải ghi lại tên cùng lớp học của em, để báo lại cho nhà trường biết.

Ngồi ở trên bục giảng vị giám thị kia lần thứ hai nhắc nhở.

Gia Vệ vẫn là câu nói kia:

- Em cam đoan bài thi của mình có thể đạt điểm tối đa, nên muốn nộp bài thi sớm.

Hai vị giám thị coi thi nhìn nhau, vị giám thị coi thi ngồi trên bục giảng kia lắc đầu thở dài, đem tên cùng lớp học của Gia Vệ ghi vào một cuốn sổ nhỏ, sau đó tiếp nhận bài thi từ tay Gia Vệ.

Gia Vệ đã được như ý nguyện ra khỏi phòng học, trở thành thí sinh đầu tiên đi ra khỏi phòng thi trong kì thi thử lần đầu này, cũng là học sinh thi dễ dàng nhất khối .

Mà trong phòng thi, hai giám thị đều thất vọng lắc đầu, trường học xuất hiện học sinh như vậy, bọn hắn xem ra, tuyệt đối sẽ làm địa vị của trường học giảm sút.

Chỉ có điều, hai người bọn họ cũng không có chú ý tới, từ lúc Gia Vệ từ chỗ ngồi của mình đứng lên, tất cả học sinh trong phòng thi hầu như cùng lúc dừng làm bài thi lại, đều dè dặt nhìn về phía Gia Vệ, rất sợ sẽ bỏ qua cái tình cảnh Gia Vệ nộp bài thi sớm.

Ngồi trong phòng học đều là học sinh khối , mỗi người bọn họ tự nhiên biết người tên là Gia Vệ này, mặc dù có người chưa thấy qua Gia Vệ, nhưng đã nghe qua tên tuổi của Gia Vệ rồi.

Trắc nghiệm tổng hợp, tiếng Anh và ngữ văn có thể thi được điểm tối đa, thành tích như vậy, mặc dù chỉ xảy ra ở trong một tuần kiểm tra, nhưng cũng đủ để rung động toàn bộ học sinh khối trong trường học.

Rất nhiều người đều là lần đầu tiên nhìn thấy tình cảnh Gia Vệ đi nộp bài thi sớm, mặt không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ, bài thi ngữ văn dùng không đến phân nửa thời gian lại có thể làm xong, lại còn mang lòng tin mười phần có thể thi được điểm tối đa, đây còn là người sao?

Mà hai vị giám thị kia, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn qua bài thi của Gia Vệ, bởi vì qua ấn tượng ban đầu bọn họ đã đem Gia Vệ trở thành một người học sinh thi theo kiểu cho có lệ, cho nên không có đem sự tình Gia Vệ cam đoan mình có thể thi được điểm tối đa để ở trong lòng.

Ở trong cùng một phòng thi với Gia Vệ, sau khi Gia Vệ đi ra ngoài, có một người dừng bút trong tay lại một chút rồi rất nhanh sau đó lại tiếp tục làm bài.

Người kia, chính là người đã cùng Gia Vệ đánh cược - Gia Cát Uyển Nhi.

Nàng thật không ngờ, ở trong kỳ thi thử lần đầu tiên này, Gia Vệ cũng dám nộp bài thi sớm, hơn nữa còn chắc chắn xác định về điểm ngữ văn của mình.

Bên trong bài thi ngữ văn có rất nhiều câu hỏi yêu cầu tính chủ quan, chỉ cần giáo viên cảm thấy đáp án này của ngươi có một chút thiếu sót, theo đó sẽ trừ điểm, còn có một phần viết văn, ngay cả chính giáo viên cũng không dám nói chính mình viết văn có thể được điểm tối đa nữa là.

Nhưng Gia Vệ lại có thể có lòng tin như vậy, không biết nên nói hắn tự cao tự đại, hay là nói hắn có lòng tin quá mạnh.

Sau khi ra khỏi phòng thi, Gia Vệ lấy điện thoại di động ra, muốn gọi điện thoại cho Liễu Tình.

Mới hơn hai ngày không thấy Liễu Tình, trong lòng Gia Vệ hơi có chút ngứa ngáy.

Nhưng khi nghĩ lại lời nói của Vương Cường, Gia Vệ lại hơi chần chừ.

- Bốn tháng huấn luyện, hơn nữa bản thân mình lại có thay đổi, biến hóa của mình, đủ để cho Tình tỷ không thể nhận ra nổi, như vậy mà nói, ấn tượng khẳng định đã có thể thay đổi rồi.

Gia Vệ thấp giọng tự nói, không tiếp tục nhấn số điện thoại nữa, trực tiếp cất đi.

Có điều, màn hình điện thoại di động của Gia Vệ đột nhiên sáng lên, kí hiệu của một cái tin nhắn xuất hiện ở trên màn hình điện thoại di động

- Ai gửi tin nhắn cho mình vậy?

Gia Vệ ngẩn ra, chợt kiểm tra hộp thư đến.

Rất nhanh, đã nhìn thấy tin nhắn xuất hiện ở trên màn hình di động. Mà nhìn thấy số người gửi tin nhắn tới, Gia Vệ liền cảm thấy sửng sốt.

Là tin nhắn Tiền Nhạc Nhạc gửi tới, nàng mới gửi tới một tin nhắn, còn hai cái kia, là tin nhắn cũ còn lưu lại trong điện thoại chưa xóa.

Hai cái tin nhắn cũ này, Gia Vệ cũng không xa lạ gì, bởi vì Gia Vệ đã từng hoài nghi hai cái tin nhắn này là bạn gái Vương Cường chia Vương Cường gửi đến chia tay. Nhưng Gia Vệ thật không ngờ, người gửi hai tin nhắn này, lại chính là Tiền Nhạc Nhạc.

‘Cậu là người tốt!'

‘Cậu là người tốt, nhưng chúng ta là người dưng!'

Đây là hai tin nhắn cũ, khiến Gia Vệ không khỏi nhăn mày lại, suy nghĩ xem Tiền Nhạc Nhạc gửi hai tin nhắn này tới là có ý đồ gì.

- Có thể, mình thực sự đã là hiểu lầm nàng.

Gia Vệ thấp giọng nói, lần đầu tiên nhìn thấy Tiền Nhạc Nhạc. Đó là Tiền Nhạc Nhạc vì sự tình Tiền Thiếu Suất mà đến, đồng thời vì sự tình của Tiền Thiếu Suất, Tiền Nhạc Nhạc lại có thể dùng thân thể mình để trao đổi, điều này làm cho Gia Vệ đối với Tiền Nhạc Nhạc chỉ có chán ghét và chán ghét, không có chút thiện cảm nào cả.

Mà ngày hôm qua, từ trong miệg bọn Tôn Diệu Kiệt biết được thân thế của Tiền Nhạc Nhạc xong. Gia Vệ cảm thấy trước kia đã hiểu lầm Tiền Nhạc Nhạc, hiện tại xem ra, mình thật sự đã sai rồi.

Nghĩ đến Tiền Nhạc Nhạc ngày đó trực tiếp đi đến nhà mình, Gia Vệ liền không khỏi nở một nụ cười khổ. Gia Vệ vừa cười vừa nhăn mày, lẩm bẩm:

- Lẽ nào thật sự là do mị lực của mình tăng lên? Tiền Nhạc Nhạc đến nhà mình, sẽ không phải là dự định dâng thân thể lên cho mình, làm bạn gái của mình đấy chứ?

Lời này vừa mới tự hỏi mình, Gia Vệ đã liên tục lắc đầu, nói:

- Mặc dù nàng ấy không giống suy nghĩ của mình là một người con gái có tâm cơ, nhưng nàng cũng không phải là đồ ăn của mình. Đồ ăn của mình, là Tình tỷ mới đúng.

Không muốn nghĩ đến những thứ này nữa, Gia Vệ lắc lắc đầu, lúc này mới mở tin nhắn Tiền Nhạc Nhạc mới gửi ra xem.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio